THẦN TIÊN HẠ PHÀM LÀM RUỘNG NUÔI YÊU QUÁI - Chương 691

Cập nhật lúc: 2025-07-29 01:03:41
Lượt xem: 47

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Đạt vô cùng thản nhiên, còn Tống Đường Hành hoảng sợ: "Cả thôn đều ?! Vậy, còn… tôn trọng nàng như thế?"

"Ngươi nghĩ lung tung gì đấy?!" Tống Đạt trợn mắt liếc Tống Đường Hành một cái, "Người nọ chỉ nhốt trong sân nhà Nhị tỷ mà thôi, còn Nhị tỷ của ở nhà! Sau khi Nhị tỷ trở về lập tức thả !"

"Ta... hiểu." Tống Đường Hành ngốc.

"Được ..." Tống Đạt thở dài, cảm thấy thật mệt mỏi, "Chuyện là, công tử nhà giàu lành gì, mở một cửa hàng, chút mâu thuẫn với Nhị tỷ tỷ, đương nhiên, cửa hàng bằng cửa hàng của Nhị tỷ tỷ, chưởng quầy nhà cũng c.h.é.m đầu nên công tử nhà giàu vui, cố ý tới gây phiền phức!"

" Nhị tỷ tỷ gặp ! Do đó, nghĩ đủ cách mà vẫn gặp nàng.

Thế là đành tới tận thôn, gây phiền phức cho một đứa trẻ, của thôn bọn hỏng đồ của , bắt bọn bồi thường.

Những bên cạnh Nhị tỷ thể bằng lòng ? Bọn họ nhốt trong sân, dùng vũ lực... , là dùng tình cảm và lý lẽ để thuyết phục.

, công tử tỉnh ngộ, để tiền bồi thường rời .

Đây là chuyện của mấy tháng ." Tống Đạt giải thích.

Chuyện quan trọng, nếu Tống Đường Hành thì cho cũng .

Tống Đường Hành nghĩ nát óc cũng nghĩ nguyên nhân .

Hơn nữa...

Có vấn đề!

Dùng tình cảm và lý lẽ để thuyết phục? Hắn tin!

Dùng vũ lực... Vừa đe dọa dụ dỗ khả năng cao hơn!

đường đường là Nhị công tử nhà Tiết Quốc Công, thể dọa chứ?

"Tộc tỷ... lợi hại như ?" Tống Đường Hành cảm thấy khó chấp nhận cách , " đây... lúc ở kinh thành, nàng như mà."

Hắn nhớ rõ khi đó, Tống Anh vô cùng trầm mặc, ít , hiếm khi gặp khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-691.html.]

Hạ nhân cũng bản tính của nàng là … là thích tranh giành.

Hoàn giống với vị tỷ tỷ trong miệng Tống Đạt! "Trước đây, Nhị tỷ quả thực là một cái hũ nút.

bây giờ nàng đổi chẳng đều do cha nương của ngươi ? Nếu các ngươi ép Nhị tỷ tỷ, nàng sẽ như thế ?" Tống Đạt hừ một tiếng, "Ta ngươi đang tìm cách để chuyện của Nhị tỷ tỷ.

Ta với ngươi những chuyện là để ngươi Nhị tỷ tỷ dễ chọc.

Nể tình ngươi và nàng là tỷ ruột, ngươi chuyện gì, đều thể cho ngươi.

nếu ngươi dám cùng với cha nương ngươi ức h.i.ế.p Nhị tỷ tỷ thì..."

"Mặc dù bây giờ các ngươi, nhưng sớm muộn gì cũng sẽ một ngày nhà bọn báo thù cho Nhị tỷ tỷ!" Tống Đạt lạnh giọng thêm.

Trong tay vẫn còn cầm thanh kiếm gỗ đào , chỉ thẳng Tống Đường Hành.

Tống Đường Hành vội vàng lùi về một bước. Đột nhiên cảm giác... phức tạp.

Không thể nào.

Hắn nhớ rõ khi đó mới tám, chín tuổi, ngày Tống Anh tới hầu phủ, đúng lúc đang buồn chán nên lén chạy xem thử.

Nàng xếp một viện nhỏ lệch trong góc, trong viện đó bất cứ cảnh trí nào, nhưng khi , Tống Anh vô cùng vui sướng, ao nhỏ trong viện , ánh sáng trong phòng cũng , đó bọn hạ nhân lén nhạo nàng hiểu việc đời.

Lúc , nàng mặc quần áo cũ của Tống Hoan, trông chẳng , dáng giống như bà tử việc nặng trong phủ.

Ở nhà, xem trọng lắm, lúc rảnh rỗi đều chạy đến lén vị đích tỷ .

Trong nhà mời ma ma đến dạy nàng, thường xuyên thấy tiếng nàng đánh và dạy dỗ.

Trong suốt gần hai năm đó, nàng giống như một con ốc sên vô dụng, bề ngoài vẻ kiên cường nhưng thật chỉ cần ấn nhẹ một cái nát vụn.

Sao ... đổi khác với đây như thế chứ?!

Loading...