Hoắc Lâm thông minh, nếu thái công đưa tới đây thì chính là bảo bọn họ chăm sóc cẩn thận một chút.
Dù cũng chỉ là dẫn chơi cùng mà thôi, gì khó.
Còn về những ức h.i.ế.p nương nó, bọn họ như ý nên cần rối rắm.
"Có ?" Hoắc Lâm ngẩng đầu. "Đi!" Trong lòng Tống Tâm Hoa rung động.
Tính tình của nàng vốn hoạt bát, khi tới đây chịu áp lực hai, ba ngày, bọn Đường Hành ở đây, nàng thả lỏng, chơi cũng .
Hôm nay chơi quả thực quên hết tất cả.
Trẻ con trong thôn đều trèo cây, lội suối, thậm chí còn hái nấm nướng ăn ngay tại chỗ và các thú vui dân dã khác.
Bọn họ bắt mấy con chim sẻ con, nhưng Tống Tâm Hoa dù cũng là nữ hài tử, tuổi cũng lớn nên khi bắt đều thả .
Sau một ngày vui đùa ầm ĩ, lúc về căn phòng nhỏ ở Tống gia, Tống Tâm Hoa cảm giác hoảng hốt.
Nàng sống nhiều năm như nhưng từng thả lỏng thế bao giờ.
Thoải mái, dễ chịu.
"Tiểu Thiền, đột nhiên hiểu vì nàng nỗ lực sống sót như .
Nơi thật." Tống Tâm Hoa thở dài.
Ở đây, lúc thì thể .
Ở nhà... luôn bận tâm tới tâm trạng của phụ mẫu.
Nếu phụ chuyện phiền lòng triều thì cả nhà đều dám náo nhiệt quá mức.
phụ quan, quanh năm suốt tháng thường xuyên phiền phức, do đó nàng ngày ngày cẩn thận.
Mỗi ngày khi phụ hạ triều, nàng đều cho nha hỏi thăm trạng thái của phụ lúc về nhà...
Còn lúc nãy, khi chạy về nhà, Tống Võ và Tống Đạt gặp Dần Sơn thúc.
Nàng cho rằng trẻ con ở đây sẽ lập tức căng thẳng, ngờ Dần Sơn thúc ha ha thần thần bí bí tới hậu viện lấy hai thanh kiếm gỗ đào lớn dài tới đây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-688.html.]
Vậy mà chơi đùa cùng bọn họ.
Ở trong cái nhà , thái độ của lão gia tử đại biểu cho tất cả.
Bây giờ ông cho Tống Tâm Hoa sắc mặt , đương nhiên những khác sẽ đối xử với nàng tử tế hơn mấy phần.
Tống gia ít khuê nữ, chỉ còn mỗi Tống Tam Nha xuất giá. Bây giờ thêm một , mấy Đại Diêu thị đều nhiệt tình.
Lúc ăn cơm tối, rõ ràng bọn họ quan tâm tới nàng nhiều hơn nhiều.
Đương nhiên, thái độ đối với Tống Đường Hành vẫn gì đổi.
Lúc , khi đuổi theo Hoàng Sa, Tống Đường Hành hỏi thẳng.
Nhìn thấy Tống Tâm Hoa dạy dỗ Hoàng Sa như thế, đột nhiên cảm thấy bản đó lầm đường.
Hắn nên lấy lòng và quan sát Tống Anh mà nên tận dụng cơ hội ngoài để thu mua Hoàng Sa và bộ thuộc hạ của y thành một nhà.
"Thúc công, rốt cuộc tộc tỷ gả cho nào ? Sao tới đây ba ngày mà vẫn từng thấy tỷ phu?" Tống Đường Hành như vô tình hỏi.
Tống Tâm Hoa gắp một miếng rau dại xào cho miệng. Vị chát đặc biệt nhưng vô cùng tươi mát.
Tống Lão Căn còn buồn ngước mắt lên: "Đi ngoài việc nên ở nhà."
Tống Đường Hành gật đầu: "Có lẽ mà tộc tỷ gả cho nhất định bình thường nhỉ? Chẳng lẽ cũng là ở kinh thành?"
Đại Diêu thị gắp một miếng thịt chén của Tống Tâm Hoa: "Thịt do Nhị Nha đưa tới hôm , chính là thịt nai ướp kỹ đấy.
Người nhà quê bọn nấu nướng, tùy tiện hầm lên thôi, ngươi nếm thử ."
"Đa tạ thẩm nương." Tống Tâm Hoa lập tức .
"Nha đầu còn hiểu chuyện.
Lúc ăn cơm nhiều lời, là đứa trẻ hiểu quy tắc, lễ nghi." Đại Diêu thị thêm.
Nghe thấy lời , Tống Đường Hành lập tức trở nên lúng túng. Đây là đang hiểu chuyện ?
Tống Đường Hành cau mày, cũng hỏi gì từ chỗ trưởng bối Tống gia nên : "Thúc công, ở đây bạn chơi cùng. Không lúc rảnh rỗi thể chơi đùa với hai vị ?"