THẦN TIÊN HẠ PHÀM LÀM RUỘNG NUÔI YÊU QUÁI - Chương 677

Cập nhật lúc: 2025-07-29 00:55:34
Lượt xem: 53

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi Tống Phúc Sơn bước khỏi phòng của Tống Đường Hành thì là hai canh giờ .

Tống Đường Hành bên ngoài mặt trời ngả về phía tây, thở hắt một dài.

Cha cũng bao giờ dạy dỗ như !

Còn Tống Phúc Sơn liên tục lải nhải ngừng nghỉ, trong lúc đó rót thêm mấy chén nước, khi xong thì chuyển sang tâm sự về tương lai, hầu phủ bọn họ tệ bạc, rằng chi nhà sớm muộn gì cũng sẽ vực dậy, con cháu trong nhà chăm chỉ học hành cỡ nào... Tống Đường Hành đến mức đầu óc sắp nổ tung.

Hơn nữa, nhiều như nhưng bao nhiêu tin tức hữu ích.

Hắn tận dụng triệt để cơ hội , tìm cách để hỏi thăm,cuối cùng chỉ hỏi bản Tống Anh buôn bán nhỏ, đó nhờ đầu óc thông minh mà mua đất và thôn trang gì đó.

Hoàn thêm thông tin gì, càng đừng tới chuyện Tống Anh gặp gỡ của Khai Dương phủ như thế nào...

Hai canh giờ chịu tội quả thực vô ích.

Trong lúc chuyện, ngay cả cơm cũng chừa cho ăn, haiz!

Còn ở phòng bên cạnh, Tống Tâm Hoa ăn no uống say, nha nghỉ đất, hỏi: "Ngươi xem... nhà thật sự đối với nàng, là... giả vờ?"

"Nàng? Cô nương tới Đại tiểu thư ?" Nha dừng một chút, đó : "Người khác thì khó mà , nhưng chắc hẳn là cha nương nuôi của Đại tiểu thư thật lòng thương nàng .

Lúc và Tứ thiếu gia xuống xe, nô tỳ thấy Đại tiểu thư quen mắt xinh nên thêm một chút, phát hiện ánh mắt của cha nương nuôi của Đại tiểu thư vẫn luôn rời khỏi Đại tiểu thư, hình như là lo lắng cho nàng .

Mẫu của Đại tiểu thư còn luôn nắm tay nàng nữa..."

"Thế thì thật lòng thương tỷ ." Tống Tâm Hoa , "Vậy ngươi xem, nếu cha cho đón nàng về thì những đồng ý nữa ?" "Chuyện … nô tỳ ."

Tống Tâm Hoa nở nụ châm chọc.

Con ruột cũng thể vứt bỏ, đằng còn con ruột, thể thật lòng để tâm chứ?

Nếu tỏ vô cùng thiết thì chính là vì tiền tài, lợi ích. Tống Tâm Hoa bên ngoài.

Tối nay chắc hẳn sẽ tay.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-677.html.]

Đợi đến khi tế bái tổ tiên xong, lẽ những đó sẽ hành động nhỉ?

Tống Tâm Hoa vuốt vòng ngọc tay, cả co , giường, trong đầu ngừng hiện lên chuyện lúc , đất đầy máu, ánh mắt tuyệt vọng, suy sụp và cầu khẩn của Tống Anh...

Không chỉ đáng thương mà còn thật đáng buồn.

Thiên kim tiểu thư, cẩm y ngọc thực*, nhưng chẳng qua cũng chỉ là quân cờ trong tay phụ mẫu.

*Y phục bằng gấm, đồ ăn bằng ngọc

Đôi khi, nàng nghĩ rằng nếu lúc sinh , mệnh của nàng , cũng sáu ngón chân thì cha sẽ thế nào?

Nhất định sẽ chút do dự mà vứt bỏ nàng giống với Tống Anh.

"Tiểu Thiền, sáng sớm mai ngươi tìm cơ hội đưa chiếc vòng tay cho nàng bảo nàng trốn ." Tống Tâm Hoa tháo thứ tay .

"Tiểu thư! Người ? Nàng thể trốn chứ? Nếu Hầu gia của chúng tìm , chuyện đó còn dễ như trở bàn tay ? Hơn nữa, nếu để Hầu gia thì chắc chắn sẽ trách phạt ." Tiểu Thiền vội vàng .

Tống Tâm Hoa ngẩn , thu tay về: "Cũng đúng."

Không nàng mềm lòng, nàng chỉ cảm thấy quá mệt mỏi mà thôi.

Tống Anh giống những tỷ khác trong nhà, nàng là tỷ tỷ ruột thịt duy nhất của nàng .

Nói thật, nàng thấy Tống Anh chết.

Bởi vì nếu nàng c.h.ế.t thì sẽ khiến nàng cảm giác môi hở răng lạnh, cảm giác cùng xuất thì sẽ cùng vận mệnh.

"Là hồ đồ." Tống Tâm Hoa thở dài, "Người khác c.h.ế.t thì liên quan gì tới ? Chỉ cần c.h.ế.t là ." "Tiểu thư, đừng quá đau lòng.

Thật và Đại tiểu thư giống .

Ta Đại tiểu thư là chổi, mệnh , còn thì khác, lão phu nhân, Hầu gia và phu nhân đều yêu thương .

Người là thiên chi kiêu nữ, c.h.ế.t chứ?"

Loading...