THẦN TIÊN HẠ PHÀM LÀM RUỘNG NUÔI YÊU QUÁI - Chương 664

Cập nhật lúc: 2025-07-28 02:45:52
Lượt xem: 58

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khuôn mặt già nua của Tống Lão Căn đỏ bừng vì phấn khích, con thỏ tinh đang cố gắng học theo thói quen của con , lúc chứng kiến hành động của lão gia tử thì cảm thấy khó hiểu.

"Ta chỉ nếm thử xem mùi vị thế nào thôi, nếu cháy quá thì nó ăn ..." Ông lão gượng một tiếng ném con gà nướng lồng sắt.

ông vẫn .

Dù tuổi tác của ông cao nhưng vẫn là đàn ông, mà đàn ông thì luôn lòng chinh phục.

Lúc , ông thích dáng vẻ con hổ lớn ông chằm chằm nhưng thể !

Ông dám khẳng định rằng, nếu đổi là mấy đứa con trai vô dụng của ông, tuyệt đối một ai thể dũng cảm như ông.

Đến cả Tống Anh cũng thấy chướng mắt bộ dạng của Tống Lão Căn.

Nhẫn nhịn mấy ngày, lão gia tử cả ngày xổm mặt con hổ , thỉnh thoảng còn lẩm bẩm vài câu.

Vừa mới qua năm mới bao lâu, lão gia tử cũng nên trở về trông chừng con cháu , lúc , ông quyến luyến rời , còn thở dài than vãn: "Giá mà con hổ lớn thể hiền lành hiểu chuyện như con lừa bình thường thì mấy." "..." Tống Anh im lặng.

Con lừa của nàng đợi lâu lắm .

Con hổ thấy thế thì cũng thở dài một tiếng theo Tống Lão Căn, đó đầu sang hướng khác.

, ông lão thật ồn ào.

Tống Anh liếc con hổ, đó : "A gia, cuối cùng ! Ta thấy bây giờ nó béo lắm , chờ đến trở , lẽ nó bán mất ."

linh trí, theo nàng tu luyện một thời gian là thể đẩy nhanh tốc độ hóa hình.

Tống Lão Căn thở dài. Thật đáng tiếc!

"Hay là... ngươi nuôi nó ? Con hổ lớn như hiếm lắm..." Lão gia tử .

Nghe Tống Lão Căn , Tống Anh cảm thấy thể mở một vườn bách thú luôn , nhà hổ, chim công cũng coi như quý hiếm, nếu quảng bá một chút, chừng thật sự thể thu hút nhiều "du khách" đấy!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-664.html.]

Chỉ là thể mở vườn bách thú ở nơi nhỏ bé thế , quá xa xôi và hẻo lánh, xung quanh nhiều .

Có thể cân nhắc mở vườn bách thú ở gần thành Dung, nếu xây dựng một thôn trang ở ngoại thành, cách đó xa, mấy yêu quái ở nhà việc gì cũng thể tới đó tĩnh dưỡng thể, vẻ tệ.

"A gia, như ! Ta sẽ giữ nó , đợi tới vẫn thể thấy nó vài nữa, nó sẽ việc kiếm tiền cho ." Tống Anh .

Lão gia tử sửng sốt một chút.

"Ta dự định mở một vườn bách thú thả con hổ nhà chúng đó, bắt thêm mấy động vật nhỏ khác, thể cho dân chúng mang con cái đến tham quan, mỗi thu một trăm văn, thấy ?" Tống Anh .

"..." Tống Lão Căn thấy , "Được."

Một trăm văn thể thấy hổ lớn một , đáng giá mà!

Đại đa cả đời đều từng thấy một con hổ nào! Dù thấy thì... cũng chết. .

Ngay cả keo kiệt như lão gia tử còn thấy , Tống Anh càng thêm tự tin.

Trên núi Hạnh nhiều động vật, nàng cũng cần chuyên tâm săn thú, linh khí thể thu hút một con, chỉ là yêu quái thể hóa hình vốn nhiều lắm, nếu dành một phần đến vườn bách thú tĩnh dưỡng, thì sẽ gặp chút khó

khăn về mặt nhân lực.

Tống Anh đặt suy nghĩ những con vật linh trí.

Hiện tại, con hổ lớn cũng linh trí, chờ khi hóa hình, nó thể nhân viên quản lý vườn bách thú.

Tống Anh dám nghĩ dám .

Nàng chỉ cần một khởi đầu , ngày thường chủ yếu lo chuyện sổ sách, những việc khác yêu quái bên cạnh , cần tốn sức. Lại chọn thôn trang.

Lần yêu cầu cao hơn nhiều, thể cảnh quan gì giống như xưởng xà phòng.

Trước đây bán ngọc trai còn dư hai vạn lượng, vì vườn bách thú nên thôn trang mà nàng chọn gần như ruộng , đều là đất hoang, theo lý mà , cho dù cảnh sắc thì giá cũng sẽ quá đắt, nhưng thôn trang lớn!

Loading...