THẦN TIÊN HẠ PHÀM LÀM RUỘNG NUÔI YÊU QUÁI - Chương 663

Cập nhật lúc: 2025-07-28 02:45:50
Lượt xem: 55

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đó là một con hổ lớn, ông sống ngần năm cũng chỉ mới thấy một , đó là khi cha của Hoắc Nhung mang về một con hổ c.h.ế.t từ núi, cho dù là hổ c.h.ế.t nhưng từ xa vẫn thấy đáng sợ.

Bây giờ một con sống sờ sờ, còn bắt ?

Tống Lão Căn thở dài, cảm thấy lẽ bản già thật . Người trẻ ngày nay thực sự khác !

"Nhị Nha, ngươi thật là…" Lão gia tử cảm thấy miệng lưỡi khô khốc, một nửa thì nuốt nước miếng một cái.

Còn nửa câu , Tống Anh đáp : "Có oai phong ? A gia đừng sợ, ở thôn trang của thì mấy thứ quý hiếm khác, chỉ nhiều dã thú, đây vài ngày sẽ quen thôi, thỉnh thoảng vài con dã thú chạy xuống núi, bọn nuôi cho mập lên bán , những bên trong thôn trang của , đều là dùng dã thú bán để đổi lấy đấy, ngoài bí quyết ."

Lão gia tử thể tưởng tượng nổi, nàng: "Đều là bán hổ để mua ?!"

"Mới bán một con hổ thôi, đây là con thứ hai, bình thường chỉ mấy con thỏ rừng và nai con." Tống Anh . "Như cũng tính là ít…" Nhìn bên trong thôn trang , thiếu !

Chắc chắn một con thỏ rừng thể đổi một . Chẳng lẽ nha đầu đào hết hang thỏ núi ?

Tống Lão Căn đang cố gắng tiếp thu "kiến thức" mà Tống Anh truyền đạt, chỉ cảm thấy vẻ đầu óc của đủ dùng.

Lúc mới đến thôn trang , ông cảm thấy phong thủy của nơi đây khá , sông núi, công lời, khắp nơi đều toát lên vẻ mộc mạc giản dị và bầu khí thoải mái, nhưng bây giờ, Tống Lão Căn cảm thấy nơi giống như nữa.

Đây là lò sát sinh dã thú, là mộ phần của dã thú!

Ôi!

"Khi nào rảnh rỗi thì đốt vài nén hương, tôn kính cả Đạo và Phật, một bên che chở…" Lão gia tử Tống Anh một lúc lâu .

"…" Tống Anh sửng sốt một chút.

"Con hổ lớn đó... thể xem ?" Lão gia tử hỏi. Sống đến ngần tuổi từng gặp hổ sống bao giờ!

Nếu thể đến gần một chút, nếu còn thể... cho con hổ ăn vài miếng, thì xem như uổng phí cuộc đời .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-663.html.]

"Được chứ, nó đang ở chuồng gia súc, cứ tìm một bất kỳ, bọn họ sẽ dẫn , nhưng dù thì nó cũng là súc vật, lẽ vẫn hiểu chuyện lắm, cẩn thận một chút."

Tống Anh .

Phải nuôi vài ngày mới mấy con dã thú thể sinh linh trí .

" , kỳ nghỉ của thư viện trấn, cứ tới đây nghỉ ngơi, cần lo lắng những chuyện khác, thôn trang của sẽ chuẩn cơm ăn thức uống cho , ăn thêm vài miếng, chắc chắn thể sống đến 120 tuổi." Tống Anh .

Dù là lời khoác nhưng Tống Lão Căn xong cảm thấy thoải mái.

Hơn nữa, trong đầu ông lúc chỉ con hổ lớn, nên liên tục đáp ứng.

Tống Lão Căn khác dẫn đến chuồng gia súc, bước cửa giống với tưởng tượng của ông.

Nơi nuôi nhốt gia súc mà, ông vốn tưởng rằng bừa bộn bẩn thỉu, ai ngờ còn hơn chỗ ở của con !

Mỗi loài gia súc đều lồng riêng, trong mỗi lồng đều ít thức ăn, thịt sống, nhưng cũng trái cây, gạo trắng và rau xanh.

Tống Lão Căn cảm thấy quá lãng phí lương thực.

ông tính cách của Tống Anh, hào phóng quá mức. Nuôi thì nuôi thôi! Nuôi béo một chút mới thể bán đổi lấy .

Tống Lão Căn rón rén đến gần con hổ lớn mới đến, cách một cái lồng sắt lớn, trong lòng ông vẫn cảm thấy sợ hãi. .

"Cho nó ăn con gà nướng ?" Tống Lão Căn nuốt một ngụm nước bọt.

Con thỏ nhỏ gật đầu.

Tống Lão Căn con hổ một chút, đó con gà nướng, cầm con gà gần lồng sắt, mắt thấy con hổ đang ăn, ông đột nhiên rút về tự cắn một miếng.

Cuộc đời của ông, đáng giá!

Cướp đồ ăn từ miệng hổ, lão tổ tông nào ?

Loading...