Lúc , Tống Anh thật sự ngơ ngác. Ngoại trừ vòng tròn lớn thì cây cối cũng cao lớn và tươi hơn.
Trước đây, nàng luôn cảm thấy gian khá nhỏ, nhưng bây giờ quá lớn thì nàng xử lý như thế nào.
Một nàng trồng trọt nổi?
Ngẩng đầu vòng tròn , Tống Anh suy nghĩ, là... nuôi ít động vật bên trong?
Bây giờ nên chọn yêu quái hóa hình, nàng sợ sẽ gây kí.ch th.ích quá lớn đối với bọn họ. Hơn nữa, bọn họ quen với thế giới bên ngoài, lỡ như cảm thấy trong gian quá buồn chán thì ?
Tống Anh do dự, quyết định đến thôn trang một chuyến. Lại thêm mấy yêu quái nữa.
Tống Anh dám tùy tiện thử nghiệm, chỉ cho mấy con gà con, vịt con, ngỗng con .
Trong gian lương thực dự trữ và một khu vực dành riêng cho chúng nó hoạt động.
rộng như thì trồng trọt hết ?! Tống Anh thở mấy thật dài.
Trong nhà ít hạt giống, nhưng Tống Anh tưởng tượng đến cảnh đào từng cái hố để gieo hạt thì cảm thấy thật mệt lòng. Nàng xổm trong gian cả buổi, đột nhiên nhớ bản cũng chút năng lực.
Sử dụng năng lượng trong cơ thể, tay giơ lên hạ xuống,"soạt", một mảng đất lớn nứt thành nhiều hố nhỏ, đưa tay hiệu, hạt giống bay lên rơi xuống từng hạt một...
Ánh sáng màu vàng chiếu xuống hồ nước, trời đổ mưa.
Thu tay , ừm... chôn xuống ...
Thật hoảng hốt.
Thật đáng sợ.
Tống Anh nghi ngờ cuộc sống, rốt cuộc nàng là thứ gì? Trước đây thể khống chế yêu quái còn tính, mà bây giờ còn thể khống chế cả đồ vật?
khi rời khỏi gian, Tống Anh thử nữa thì cảm thấy dường như năng lực của áp chế, khi di chuyển một cái tách thấy mệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-655.html.]
Không thể điều khiển theo suy nghĩ của và thành thạo như khi ở trong gian.
Gặp quỷ .
bất kể thế nào, nhiều đất như , thể trồng trọt là chuyện . Năng lực chấp nhận của Tống Anh mạnh, một lát bàng hoàng dẫn Hoắc Lâm núi đào cây giống.
Trong gian của nàng gì cả!
Nàng trồng nhiều loại cây một chút, đào thêm kênh rạch, đó... Không chừng năng lực của nàng sẽ mạnh hơn, nàng còn thể vung tay đào một thung lũng nữa đấy! Ngẫm thì thật mong chờ!
Tống Anh ở bên hừng hực khí thế, bận ngược bận xuôi.
Còn Diên Bình Hầu ở kinh thành đau đầu.
Gần đây cũng vì mà Khai Dương Công vốn dĩ hi vọng hòa hảo giống như con ch.ó điên, luôn nhằm triều đình!
Mấy ngày tố cáo quản nghiêm thuộc hạ còn tính, hôm nay tu dưỡng đạo đức. "Hầu gia, hôm nay... lúc dự tiệc, gặp Lăng Ngư công chúa. Bà ..." Hầu phu nhân Lam thị do dự, nhưng cuối cùng vẫn , "Công chúa đột nhiên nhắc tới A Anh, giọng điệu quái gở..."
"Nói cái gì?" Lăng Ngư công chúa là Tiết Quốc Công phu nhân, bây giờ để ý đến tất cả chuyện liên quan đến nhà Tiết Quốc Công.
"Bà ... lấy thứ nữ cho đích nữ, nuôi thứ nữ mà ồn ào như nuôi con ruột, đó nhắc tới A Anh, nàng đáng thương gì đó..." Lam thị cũng buồn bực. Gần đây, quan hệ giữa hai nhà vốn dĩ tệ.
Nhà Khai Dương công một nữ nhi gả cho nhi tử của tiểu cô tử của bà ...
Chuyện đang , cũng tại đột nhiên trở mặt.
Không chỉ bàn chuyện hôn sự mà còn xem thường bà khắp nơi.
Người là công chúa, cho dù trong lòng bà khó chịu thì mấy lời cũng dám .
"Gần đây Tiết Quốc Công cũng khác thường." Diên Bình Hầu cau mày.
Vừa dứt lời, bên ngoài tới báo: "Không Hầu gia! Thế tử thương !"
Nghe thấy , cả nhà lập tức hoảng loạn, phu thê hai vội vàng chạy tới, chỉ thấy vẻ như nhi tử đánh với khác, khắp đều là vết thương, vô cùng đáng thương.