Tiết Nhị công tử thật sự khiếp sợ.
Người nhà và Diên Bình hầu phủ quen lâu nên cũng khá nhiều chuyện về Đại tiểu thư hầu phủ .
Lúc , lão Vương gia cố ý cưới kế thê, vốn dĩ yêu cầu nhất định là nữ nhi nhà hầu phủ.
Dù thì hầu phủ cũng là quý tộc, để con cháu nhà kế thê thì quá ấm ức.
Thế nhưng, lão Vương gia là hồ đồ.
Vì , lúc đó một thời gian mà nữ nhi của một nhà danh tiếng đều để mắt tới.
Mà Diên Bình hầu phủ một xuất giá thanh danh tệ khiến nữ nhi của nhà Diên Bình hầu phủ đều yêu thích.
Trong các nữ nhi của Diên Bình Hầu lúc , đích trưởng nữ tài danh nhất, nổi bật nhất trong nhóm quý nữ thế gia ở kinh thành.
Trước đó từng gặp mặt, quả thực vô cùng thông tuệ.
Lão Vương gia cũng hỏi thăm về nữ nhi của hầu phủ, tỏ ý cầu hôn.
Theo lý thuyết, nếu hầu phủ từ chối hôn sự thì cũng vấn đề gì, nhưng ai ngờ mà hầu phủ đồng ý!
Tuy nhiên chỉ là đính hôn, là nữ nhi còn nhỏ, giữ thêm hai năm.
Kể từ đó, Đại tiểu thư của Tống gia giờ luôn thích ngoài hề ngoài nữa.
Hơn một năm khi đính hôn, gặp nàng ở nhã yến, nhưng biến thành khác !
Đại tiểu thư của Tống gia tên là Tống Anh, nước da cũng xem như trắng nõn, dung mạo tệ, nhưng giống như đầu gỗ, sợ hãi, rụt rè, tóm là khí chất của tiểu thư nhà quyền quý!
Lúc ít nghi ngờ hầu phủ tìm gả , nhưng dung mạo của cô nương quả thực mấy phần tương tự với Hầu phu nhân.
Sau đó, của hầu phủ với bên ngoài rằng Tống Anh mới là đích trưởng nữ, chỉ là khi sinh , sức khỏe , nên gặp ngoài nên vẫn luôn tĩnh dưỡng ở thôn trang, còn Tống Hoan thật là thứ nữ, mẫu mất sớm nên ghi tên danh nghĩa của chủ mẫu, đích trưởng nữ thừa hoan gối*.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-644.html.]
*Thừa hoan gối: Thành ngữ thường dùng để chỉ con cái sống gần gũi, hiếu thảo và chăm sóc cha , cho cha cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc.
Người rằng tuy hầu phủ tước vị nhưng cũng thể gả thứ nữ qua, bấy giờ, đích trưởng nữ khỏe mạnh trở ,khó khăn lắm mới xứng với phận của Vương gia... Lúc , cực kỳ tò mò về Tống Anh .
Không dung mạo quốc sắc thiên hương và tính tình giống như Tống Hoan .
khi thoáng qua, thất vọng.
Dung mạo kém hơn Tống Hoan, khí chất cũng chẳng gì, mặc gấm vóc giống như trẻ con mặc trộm quần áo của lớn, bất kể thế nào cũng đều cảm thấy phù hợp.
Vì , cực kỳ nhớ rõ dáng vẻ của nàng .
Hoắc Tống thị mắt , thật sự chính là... Tống Anh! mà...
Lại cảm giác giống lắm.
Hắn nhớ rõ đây khi gặp Đại tiểu thư của Tống gia, trong mắt nàng ánh sáng, tỏa cảm giác trầm tĩnh, cũng dám phản bác lời của khác, chắc chắn dáng vẻ tủm tỉm như bây giờ!
"Ngươi... thật sự là Đại tiểu thư của Diên Bình hầu phủ ư?" Tiết thiếu cảm giác suy nghĩ trong đầu hỗn loạn, " ngươi ở đây chứ? Hơn nữa... Ngươi xuất giá ? Không đúng mà? Lúc ngươi chết, hầu phủ còn ngươi vì đau thương quá độ nên mới đổ bệnh qua đời, thể còn sống..."
Bởi vì Tống Đại tiểu thư qua đời nên ít còn khen nhà Diên Bình hầu cách dạy dỗ nữ nhi, dạy dỗ cô nương trọng tình trọng nghĩa như thế!
nàng còn sống!?
"Vì thể còn sống chứ? Cha nương ruột của chính là Hầu gia và phu nhân.
Ta do bọn họ sinh , bọn họ thể nỡ lòng để tìm cái c.h.ế.t ? Chỉ là nữ nhi của hầu phủ thanh danh , xuất giá mà nam nhân c.h.ế.t thì vẻ quá xui xẻo, thế nên..." Tống Anh vô tội chớp chớp mắt, "Thế nên để ngoài tự sinh tự diệt."
"Ngươi sẽ bậy ngoài chứ? Tiết gia các ngươi đều thứ lành gì.
Nghe cha ngươi âm hiểm, vốn hạ tước vị nhưng để duy trì tước vị mà ngần ngại cưới công chúa.
Cha còn tuy nương ngươi là công chúa nhưng thực tế cũng yêu thương, bản lĩnh gì nhưng kiêu ngạo, lén lút gi.ết ch.ết nhiều thị ..."