THẦN TIÊN HẠ PHÀM LÀM RUỘNG NUÔI YÊU QUÁI - Chương 639

Cập nhật lúc: 2025-07-28 01:43:57
Lượt xem: 50

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiết Nhị tức giận chết. "Mở cổng!" Chỉ cổng . "Không .

Đã , chờ chủ nhân của bọn tới đây." Thanh Liên lắc đầu.

"..." Mí mắt của Tiết Nhị giật giật.

Có ý gì?

Ngoài miệng thì bảo tự nghĩ cách tìm thức ăn nhưng đóng chặt cổng, cho bọn ngoài.

Hắn là thần tiên ? Chẳng lẽ thể biến thức ăn giữa hư vô?!

Quay đầu mấy , dẫn đầu tên Thanh Liên rũ mí mắt xuống, mặt mang theo nụ nhàn nhạt, thế nào cũng thấy giống như đang miệt thị .

Mặt Tiết Nhị lạnh mấy phần: "Ngươi cho rằng mấy các ngươi thể ngăn bản công tử !?"

Thanh Liên khẽ mỉm .

Nụ kí.ch thí.ch Tiết Nhị, lập tức mở miệng: "Cho bọn chúng một bài học!"

Không đao mà thôi, hộ vệ của đều do nhà chọn lựa kỹ càng mới đưa cho , dạy dỗ mấy thôn dân thì gì khó?!

Những hộ vệ đó tay từ lâu .

Tuy bọn họ chỉ là hộ vệ nhưng dù cũng là hạ nhân của nhà quốc công, thôn dân tầm thường thể sánh ? Kết quả hôm nay mấy thôn dân bỡn cợt như thế, trong lòng thể thoải mái?!

Nhất thời xoa tay hầm hè vọt lên.

mà...

Thanh Liên chỉ là một con ếch, nhưng theo Tống Anh lâu nên ăn nhiều đồ bổ, tuy chút thâm niên nhưng xét về sức lực thì đương nhiên là Chu Đại Tráng và Ngưu Đại Lực lợi hại hơn một chút, còn sói con nữa, chính là chiến binh trời sinh.

, giờ khắc , ếch tinh và chồn tinh chỉ cần bên cạnh quan sát.

Ba yêu quái khác cũng hưng phấn.

Bình thường, bọn họ hiếm cơ hội bắt nạt khác, hầu hết tình huống tay đều là để đối phó dã thú trong núi mà thôi.

Thế nên lúc cũng thể nhân cơ hội luyện tập một chút.

Chỉ thấy tiếng "bốp bốp", "bịch bịch" ngừng vang lên, chẳng bao lâu , la liệt đất, r.ên rỉ thảm thiết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-639.html.]

bịt cánh tay, che chân, ai nấy đều mồ hôi mồ kê nhễ nhại, trông vô cùng đáng thương.

Tiết Nhị công tử ngây cảnh tượng , ... giống như đang mơ.

Nhất định là đang mơ! Hơn nữa còn là ác mộng!

Sao thể chứ? Một nữ tử chỉ dùng một tay thể vật một đại nam nhân ngã xuống đất!?

Chắc chắn là thật!

Lén lút véo một cái, nhưng ngay đó, đau đến mức nhe răng trợn mắt, lập tức hai chân càng mềm hơn.

"Các ngươi gì?" Giọng run run, còn hừng hực khí thế như lúc nãy nữa.

"Người tay chính là các ngươi, bọn chỉ theo ý của ngươi lúc nãy, ở đây chờ chủ nhân mà thôi, cái gì cũng ." Thanh Liên vô cùng cố chấp.

Bọn họ là yêu quái , đạo lý, đạo đức, tuyệt đối sẽ tùy tiện bắt nạt con .

"Ta, chờ nữa! Ta gặp nàng nữa!" Tiết Nhị công tử vội vàng .

"Vậy lẽ .

Bọn phái báo tin cho chủ nhân , thế nên, bây giờ gặp là chuyện mà chỉ chủ nhân mới thể quyết định." Thanh Liên bình tĩnh .

Tiết Nhị công tử run sợ đến tận tâm can.

Giờ phút , nụ , nhất thời đại não lời, vô cùng sợ hãi!

Gia nhân , thích hợp!

Sao thể chuyện ai nấy đều giỏi đánh như chứ?!

Hơn nữa, từ khi nhằm Hoắc Tống thị , vận may của vô cùng tệ!

Ở Vạn Linh Trai thì khinh nhục một , bắt con của thì đứa trẻ còn thể chui qua lỗ chạy mất, bây giờ trong thôn , mà một đống thị vệ đánh mấy thôn phu!? Chuyện hợp lý ?!

Chẳng lẽ...

Hoắc Tống thị đơn giản là một thôn phụ bình thường? Cũng , những đả thủ trông th.ô t.ục nhưng kỹ thì quả thực tất cả bọn họ đều bình thường.

Chẳng hạn như tên Thanh Liên , khí chất thư hương giống như một phụ tá, còn phụ nhân mang vẻ mặt nịnh nọt trông... khôn khéo ác độc, là thần thái của phụ nhân bình thường!

Loading...