Thôn Hạnh Hoa cách trấn xa nên buổi chiều, bọn họ đến nơi.
Trong thôn thường xuyên từ bên ngoài tới nên thật thôn dân còn thấy lạ về chuyện .
Hơn nữa, mấy ngày nay nhà nào cũng bận rộn thu hoạch, do đó càng thời gian rảnh quản khác.
Tiết Nhị từng tới thôn trang nhà nên từng chứng kiến cảnh tượng như .
Hắn cưỡi ngựa, lang thang con đường nhỏ trong thôn một cách vô định.
Hắn cũng phái hỏi thăm, lúc thấy đứa trẻ tới thì xuống ngựa, chặn đường .
"Đứa nhà quê từ rơi ngọc bội yêu thích của bản công tử!" Tiết Nhị công tử cau mày .
Ngưu Sơn Sơn sợ tới mức dám thở hổn hển: "Ta, ..."
Hắn hề đụng ! Ngọc bội gì đó do chính ném xuống!
"Ta ngươi rơi thì chính là ngươi rơi! nếu ngươi ngoan ngoãn thì bản công tử cũng thể cho ngươi đền ít tiền hơn một chút." Tiết Nhị công tử .
Ngưu Sơn Sơn tức sợ: "Không ! Ta chạm đồ của ngươi!"
Bây giờ còn dám nghịch ngợm nữa, nếu thì cha sẽ đánh c.h.ế.t !
Có thể Ngưu Sơn Sơn là đứa trẻ thảm nhất trong thôn.
Bởi vì đây thiết với Lý Tiến Bảo, còn theo Lý Tiến Bảo ít chuyện nên trở thành tâm điểm chú ý của tất cả thôn dân, bình thường cho dù cẩn thận thả một cái rắm mặt khác thì cũng sẽ dạy dỗ một phen.
Đương nhiên, năm nay đỡ hơn năm ngoái nhiều. Tiết Nhị tát một cái "bốp": "Đứa nhà quê."
"..." Ngưu Sơn Sơn ngây ngốc.
Hắn chỉ là tan học sớm nên định về nhà giúp nương việc thôi mà... Vì đánh?
"Phái tìm lý chính, đứa trẻ xa mắt vỡ vật gia truyền của bản công tử, hoặc là táng gia bại sản đền tiền, hoặc là... đưa đứa trẻ ." Tiết Nhị công tử tiếp.
Chẳng Hoắc Tống thị nhiều tiền nhất trong thôn ? Cha nương của đứa trẻ xa tiền thì chắc chắn sẽ tìm nọ vay tiền đúng ?
À, hết, lý chính sẽ đến gặp .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-635.html.]
Đến lúc đó, chỉ cần tiện thể rằng chút giao tình với Hoắc Tống thị, lý chính còn thể mời Hoắc Tống thị tới đây cầu xin ?
Trong nhà lý chính cũng ít đất, lúc thật sự bận rộn.
Khi tin tức, ông chau mày.
Chào hỏi một tiếng bảo mấy hán tử mang vũ khí tới đây. Không đánh , mà là...
Người hộ vệ, trông lợi hại.
Khi liên quan đến tranh chấp tiền bạc, nhất là hai bên nên vũ lực tương đương để thuận tiện cho việc đàm phán tiếp theo, cho nên nhất định mang đủ .
Lúc lý chính dẫn đến, Tiết Nhị công tử đang ở bờ sông câu cá.
Người mặc quần áo bằng gấm vóc, cần đầu óc cũng là xuất giàu , hơn nữa, thị vệ thể đeo đao thì càng lợi hại hơn.
Lý chính cũng dám kiêu căng, thành thành thật thật hỏi: "Xin hỏi các hạ là..."
"Bản công tử ngoài du ngoạn, trẻ con ở thôn ngươi chạm hư ngọc bội của .
Ngươi xem chuyện nên giải quyết thế nào?" Tiết Nhị .
lúc cha Ngưu Sơn Sơn trong các hán tử tới đây, thấy Ngưu Sơn Sơn xách theo, mặt còn sưng vù thì lập tức nổi giận!
"Các ngươi gì đó!? Thả nhi tử của ! Dựa mà đánh !" Cha Ngưu giận dữ.
Con của , thể đánh, nhưng khác thể !?
Không thể!
Các hán tử khác cũng tức giận.
"Thả cũng , đưa 1000 lượng bạc là ." Tiết Nhị lạnh lùng , "Ngọc bội của mua ở kinh thành, định tặng cho nhi tử của vật gia truyền, bây giờ tiểu tử rơi vỡ, đánh thì đánh ai?"
"1000 lượng!?" Các thôn dân đều ngơ ngác.
Năm nay núi vẫn hạnh nhân, mấy tháng , đợt Tết Đoan Ngọ, những khéo tay trong thôn bọn họ đều học theo Tống Anh, bánh ú mang bán, kiếm ít tiền.
cũng chỉ tích cóp 10 lượng mà thôi.