Tống Anh xuất hiện, dẫn đầu lập tức lên tiếng :
"Các hạ là Hoắc Tống thị ở thôn Hạnh Hoa? Chủ nhân của Vạn Linh Trai đúng ?"
" ." Tống Anh cũng bước khỏi cổng, thản nhiên đáp.
"Ngươi theo bọn một chuyến.
Chủ tử của bọn gặp ngươi." Đối phương tiếp.
Tống Anh : "Vậy xin hỏi chủ tử nhà ngươi là nào?" "Tên huý của chủ tử nhà chuyện mà một thôn phụ ở quê như ngươi thể hỏi.
Chớ lắm lời, mau chóng theo là !" Đối phương .
Nghe thấy lời , Tống Anh càng càn rỡ hơn: "Huynh , thấy ngươi đeo bội đao, chắc chắn chủ tử đằng cũng bình thường.
Nếu tới mời thì chắc hẳn công văn của nha môn nhỉ?" "Không liên quan tới nha môn." Đối phương cau mày.
Chẳng qua chỉ là một thôn phụ thôi, mà thật lắm lời!
"Ồ? Ta còn tưởng là nha môn việc gọi đến chứ!" Tống Anh , "Vậy nếu lệnh bài hoặc công văn triệu tập của nha môn thì thứ cho thể tòng mệnh." "To gan!" Đối phương hét lớn một tiếng!
Lập tức xông trong bắt .
"Nếu các ngươi bước qua cánh cổng thì sẽ tố cáo các ngươi tự ý xông nhà dân.
Đã suy nghĩ kỹ ?" Tống Anh hề e sợ, lạnh nhạt .
"Ngươi chủ tử bọn là phương nào !? Dám càn rỡ như thế!" Thị vệ .
Tống Anh thấy lời thì cảm thấy vô cùng buồn : "Chẳng lẽ các ngươi là đồ ngốc ? Lúc nãy rõ ràng hỏi chủ tử đằng các ngươi là ai, nhưng các ngươi . Bây giờ tới hỏi , là tự mâu thuẫn với chính bản ?"
Mấy thị vệ đưa mắt , đều Tống Anh chọc tức.
Bọn họ tự cảm thấy phận của chủ nhân siêu phàm, gì sợ nha môn của huyện Lễ .
Vì , bọn họ nắm chặt thời cơ xông bắt .
Sao Tống Anh thể ngây ngốc đó để bọn họ bắt chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-619.html.]
Sau khi bọn họ xông trong, Tống Anh lập tức lùi về .
Trên đầu tường đột nhiên xuất hiện một bóng đen nhảy xuống, ba quyền hai cước, bịch bịch bịch bịch, chỉ chốc lát đánh ngã sáu thị vệ xuống đất.
Đánh xong, bóng đen nhảy lên đầu tường chui tán cây đại thụ, thấy bóng dáng nữa.
Ngay đó, Tống Anh bảo gia đinh lấy mấy sợi dây thừng tới, nhanh chóng trói .
"Đưa tới huyện nha, những tay cầm đại đao, xông nhà , hành hung ! Người đường bên ngoài đều thể chứng!" Tống Anh dứt khoát. Gia đinh cũng ngây ngốc.
Người tay lúc nãy... là ai ?
Bọn họ còn tưởng rằng bản lao lên đánh với mấy thị vệ đeo đao , ngờ... giải quyết như ?!
Đôi khi Tống Anh vẫn giả vờ yếu đuối một chút nên cần một yêu quái theo bên cạnh, thỉnh thoảng sẽ đảm nhiệm vai trò của một đả thủ.
Đương nhiên chỉ đả thủ, sẽ ảnh hưởng tới công đức của yêu quái.
Lúc cần tay tàn nhẫn, bản nàng sẽ tự mặt.
Còn về yêu quái , đương nhiên lựa chọn yêu quái dũng mãnh nhất.
Người tay lúc nãy là một con cọp cái.
Thành tinh cùng đợt với hai thư đồng , tính cách tương đối hung hãn, cũng tương đối ngang bướng nên nàng quyết định dẫn theo bên .
Con cọp cái lợi hại hơn lợn rừng tinh và sói con ở thôn trang một chút, thích hợp đả thủ hơn.
Ngoài , nàng vô cùng nhanh nhẹn, chỉ đánh đau mà chạy trốn cũng nhanh.
Mấy tên gia đinh con kịp bảo vệ chủ, trong lòng vốn lo lắng, bất an, sợ mất việc.
Vì , khi Tống Anh thì lập tức theo, đưa mấy tới nha môn.
Huyện lệnh đại nhân phần quen thuộc với Tống Anh.
Một là, án g.i.ế.c đây do đích Hoắc đại nhân thẩm tra xử lý, dường như bởi vì xem trọng dung mạo của Tống Anh, hai là... Vạn Linh Trai cũng xem như là một hộ nộp nhiều thuế,Tống Anh hi vọng trở thành một hào phú của huyện Lễ nên cần đối xử cẩn thận, còn ba là, Hoắc Tống thị là của tú tài, mà tú tài đây hạng tư, tiền đồ như gấm, vả tú tài còn là hảo hữu với Lục gia... Tóm , cho mấy phần thể diện.