Ông cũng sắp xuống mồ mà còn ông học chữ với ?
"Sao ? Người cảm thấy bản quá ngốc, học ?" Tống Anh nhạo một tiếng.
"..." Tống Lão Căn nheo mắt, sắp tức c.h.ế.t .
"Người mấy tôn tử của .
Ca ca là tú tài, nếu gì bất ngờ xảy thì sớm muộn gì cũng là cử nhân, thậm chí còn thể quan.
Đến lúc đó, chính là lão thái gia, dù cũng ngoài gặp khách.
nếu là lão thái gia mà một chữ cũng thì thể ? Còn mấy đứa nhỏ bên nữa, học hành thật , sớm muộn gì cũng đều tiền đồ.
Sau , nhất định sẽ tò mò đứa nhỏ lớn lên thế nào đúng ? Nếu thấy ngay cả chữ to cũng , các thúc bá của cũng đều thô lỗ, vô dụng thì chừng còn nghĩ rằng đứa nhỏ con cháu ruột của Tống gia đấy..."
"Đánh rắm! Đây đều là tôn tử ruột của !" Tống Lão Căn nổi giận.
" .
mà bọn chúng giống mà? Người ưu tú như bọn chúng ?" Tống Anh một tiếng.
"..." Tuy rõ Tống Anh đang dùng phép khích tướng nhưng Tống Lão Căn lúc vẫn kí.ch thí.ch.
.
Các tôn tử của ông, đứa nào cũng hiểu chuyện, ngay cả lão Tam và lão Tứ bây giờ đang học nghề vận chuyển cũng sẽ theo học cách nhận mặt chữ.
Tính như thì trẻ con trong nhà đều chữ trong bụng.
Chỉ ông già bên vô dụng.
"Học thì thể học nhưng bây giờ cũng nên thu hoạch lương thực trong nhà ..." Tống Lão Căn do dự một chút.
"Không cần lo lắng.
Trong thôn trang của , đến lúc đó tiện thể luôn phần của , nhưng phần còn vẫn do Đại bá và Tam thúc tự .
Ta chỉ lo cho ruộng của và của cha nương thôi." Tống Anh ngay.
Tống Lão Căn trầm mặc một chút.
"Ngươi đúng là đứa nhỏ mạnh miệng mềm lòng." Tống Lão Căn thở dài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-618.html.]
Đối với chuyện lớn thì cho mấy phòng bao nhiêu chỗ , còn với mấy chuyện nhỏ như lông gà vỏ tỏi thì tính toán rõ ràng, khiến khác cảm thấy nàng dễ trêu chọc.
Thế nhưng thực tế, nàng hiền lành nhất. Lão gia tử cũng gì thêm.
Có cũng vô ích, đều sẽ nha đầu bác bỏ thôi. Vậy thì cứ học .
Kết quả là bên trong tòa nhà lớn của Tống Anh, khí học tập sôi nổi hơn nhiều.
Lão gia tử học cùng tiến độ với Khang ca nhi, còn mấy đứa trẻ khác thấy lão gia tử cũng chăm chỉ như thế thì càng hiểu chuyện hơn.
"Phu nhân, bên ngoài gửi bái tới." Tống Anh ở trấn tới hai ngày nhận thiệp.
Mở xem thì thấy ghi tên gửi. Chỉ là hẹn nàng tới lâu gặp mặt.
"Nương, xem thử ?" Hoắc Lâm tò mò thò đầu qua hỏi.
Tống Anh ném thiệp : "Ngay cả cái tên cũng , chắc hẳn là quen ."
Nàng lấy nhiều thời gian rỗi như để gặp xa lạ? Có thời gian còn bằng tập trung tu luyện.
Hoắc Lâm cũng cảm thấy lý.
Mà lúc , trong phòng riêng ở lâu đang chờ.
Trà lâu xem như cách chỗ ở của Tống Anh gần, nhưng một canh giờ vẫn thấy tới, ở trong phòng riêng cũng nóng nảy.
"Sao thế ? Cho hỏi một chút ." Một nha mở miệng .
Chốc lát , gõ cổng nhà Tống Anh.
Lần , mở cửa thấy năm, sáu đại hán.
Gia đinh thuê về cũng tiện chủ, lập tức báo tin cho Tống Anh.
Lúc , Tống Anh mới xem thử.
Vừa nhận lẽ dính rắc rối . Người tới ý !
Hơn nữa, năm, sáu đại hán mặc quần áo thị vệ giống , đều đeo vũ khí.
Người giàu bình thường cũng dám nuôi gia đinh như .
Vì , chủ tử đằng thấp nhất cũng là gia quyến của quan .