THẦN TIÊN HẠ PHÀM LÀM RUỘNG NUÔI YÊU QUÁI - Chương 612

Cập nhật lúc: 2025-07-26 12:13:56
Lượt xem: 63

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bản Tống Tuân cũng cân nhắc trong chốc lát.

"Ta thử một ." Cuối cùng mỉm , "Người hoặc về báo chuyện thi đậu tú tài cho lão gia tử .

Ta về .

Tuy thư viện ở trấn cũng tệ nhưng vẫn kém hơn ở thành Dung nhiều.

Ta định xin nhập học thư viện ở đây." "..." Tống Mãn Sơn há hốc miệng.

"Ngoài còn phiền Tứ thúc cho tới căn nhà trấn một chuyến, còn ít sách mang tới đây." Tống Tuân tiếp.

"..." Tiểu tử thối, sai sử ?

"Vậy ngươi ở chỗ nào? Chỗ của ..." Tống Mãn Sơn há to miệng, chỗ của cũng phòng nhưng ở đây khá hỗn loạn.

Hàng ngày chỉ khách hàng tới mua đồ mà còn các tới việc, chuyện cũng ồn ào, nhốn nháo, quả thực thích hợp cho việc sách.

"Viên ngọc trai mà đưa cho thể bán ít tiền.

Ta sẽ nhờ bằng hữu bán giúp thuê một viện tử bên cạnh thư viện.

Ngoài còn phiền Tứ thúc giúp tìm một thư đồng thật thà lanh lẹ một chút." Tống Tuân cũng khách khí.

Trước đây, dùng đồ mà đưa. bây giờ ngẫm thì như thật ấu trĩ.

Muội đưa những thứ là để giúp thể yên tâm học hành.

Chỉ khi nỗ lực học hành thì mới thể ngày báo đáp nàng.

Nếu luôn cố kỵ thì lãng phí bao nhiêu thời gian.

Trước mắt, chỉ thời gian một năm.

Kỳ thi hương sang năm, thậm chí là kỳ thi hội năm nữa, nhất định thi đậu!

Trước đây, lòng tin của vẫn luôn đủ.

bây giờ cẩn thận ngẫm , trong suốt hơn một năm nay, đầu óc bao giờ tỉnh táo như , hẳn là tác dụng của việc uống nước nhân sâm mà đưa.

Đã lãng phí nhiều đồ đại bổ như , nếu chút niềm tin cũng thì quả thực quá mức vô dụng!

Tống Mãn Sơn há to miệng, vẫn gì.

"Căn nhà trấn ..." Thấy Tống Tuân định về phòng, đột nhiên nhớ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-612.html.]

"Để sắp xếp .

đoán, với tính tình của nàng, hẳn sẽ để Tống Đạt và Tống Võ ở đó.

Tuy trường tư thục ở thôn chúng tệ, nhưng năng lực của ở thôn vẫn khá chênh lệch so với trấn." Tống Tuân .

Nói xong thì mặc kệ , bản về phòng sách.

Không bao lâu , Tống Mãn Sơn thấy một đống chi, hồ, giả, dã* lung tung rối loạn, một câu cũng hiểu.

* Chi, hồ, giả, dã: bốn từ phụ thường sử dụng trong tiếng Trung cổ

Vội vàng chạy tới chỗ Tống Anh báo tin vui.

Quả nhiên, Tống Anh hề chút cảm giác bất ngờ vui sướng nào, vẫn thản nhiên và tự tin như .

Đột nhiên, Tống Mãn Sơn cảm thấy dáng vẻ bình tĩnh của hai mới là khoe khoang tột độ.

"Ca ca ngươi thư đồng.

Mắt chọn giúp , sợ chọn ý ." Tống Mãn Sơn hừ một tiếng.

Hắn thích thô lỗ, cục mịch, thẳng thắn nhưng hiển nhiên Tống Tuân giống như .

"Ừm, ca ca cứ từ từ.

Để tới thôn trang đưa mấy tới cho chọn." Tống Anh .

"Căn nhà trấn..." Tống Mãn Sơn mở miệng.

"Ta định bán ." Tống Anh thẳng, dọa Tống Mãn Sơn hoảng sợ, đó thấy nàng tiếp, "Sau đó mua một căn lớn hơn một chút bên cạnh thư viện, tôn tử của Tống gia đều thể tới đó ở.

Đến lúc đó, sẽ mời một quản gia tới trông chừng bọn chúng.

Mỗi tuần về nhà ở hai ngày, ngày thường thì học tập ở trấn cho .

Tứ thúc cảm thấy thế nào?" "..." Tống Mãn Sơn chép miệng.

"Đưa bọn nhỏ qua đó hết, chắc trong nhà yên tâm..." Tống Mãn Sơn .

"Bình thường a gia ở nhà cũng việc gì , để ông tới trông chừng là .

Ông từng tuổi , thể nào cứ để ông suốt ngày đồng ruộng đúng ? Dạy dỗ tôn tử cũng xem như là chính sự mà." Tống Anh .

"Một lão gia tử ở đó ư? A bà ngươi cùng ?" Tống Mãn Sơn hỏi.

Loading...