THẦN TIÊN HẠ PHÀM LÀM RUỘNG NUÔI YÊU QUÁI - Chương 610

Cập nhật lúc: 2025-07-26 12:13:50
Lượt xem: 69

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Anh ghét bỏ Tống Mãn Sơn.

"Tứ thúc, hình như cho thêm một phần lợi nhuận tháng sinh thần, ngày lễ, ngày tết cũng tiền lãi... Chẳng lẽ là nhớ nhầm?" Tống Anh cau mày.

Tống Mãn Sơn thở dài: "Như vẫn bằng viên ngọc trai !"

"Tứ thúc thể kiếm tiền, loại ngọc trai gì mà mua ? Ca ca thì khác, mặc dù thi đậu tú tài nhưng cũng là tú tài nghèo kiết xác, tiền! Ta trợ cấp một chút cũng bình thường.

Hơn nữa, sách thường xuyên giao tiếp, tiền thì thật sự ." Tống Anh tiếp.

"Hắn mà tiền!?" Tống Mãn Sơn kêu gào, "Quán ăn của cha nương ngươi mỗi tháng kiếm ít nhất cũng mấy trăm lượng!"

Người giàu nhất chính là Tống Tuân!

Chỉ cần sách, bên cha nương trợ cấp, bên cho thêm, ai thể sống thoải mái hơn chứ?!

"Hắn tiền của cha nương, cũng . Trong nhà mua đất nên tiêu hết tiền ." Tống Anh .

"..." Tống Mãn Sơn nghẹn lời.

Sao tri kỷ như chứ?! "Ngươi xem, khi đó lão gia tử ngốc ?

Nhận ngươi tôn nữ gì? Đáng lẽ nhận khuê nữ ruột! Nếu như thì hai ruột !" Tống Mãn Sơn thở dài.

"..." Tống Anh trợn trừng mắt, "Tứ thúc, thúc đang tiếng ?"

"Nói chơi thôi mà.

Ngươi lớn như , đổi ý cũng mà, đúng ?" Tống Mãn Sơn chỉ cảm thấy đáng tiếc.

Tống Anh là vãn bối, là trưởng bối nên cũng mặt mũi lì lợm đòi tiền.

Viên ngọc trai như tiểu tử thối Tống Tuân lấy mất.

"Có lẽ cũng sẽ nhận ." Tống Mãn Sơn thêm.

"Tứ thúc với , nếu cần thì thứ chính là của thúc.

Như thì ca ca chắc chắn sẽ để thúc chiếm hời." Tống Anh suy nghĩ một chút .

"..." Tống Mãn Sơn cảm thấy trong lòng đ.â.m thêm một dao, "Lỡ như thi đậu thì ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-610.html.]

"Hắn năng lực để thi đậu.

Người từng thấy đó Nhị ca chăm chỉ thế nào .

Hơn nữa, trong năm năm đó, từng từ bỏ việc sách. Hắn đủ cả thiên phú và nỗ lực, thể thi đậu ?

Với , cũng vẻ vang bước khỏi trường thi, điều đó chứng tỏ trạng thái của tệ.

Ta tin ." Tống Anh bình tĩnh .

Tống Mãn Sơn thở ngắn than dài một phen.

Nhìn , đây mới là ruột.

Nhìn mấy hổ bên xem, ai nấy đều cho rằng ở thành Dung nợ tiền của Tống Anh!

Thỉnh thoảng về nhà, tất cả bọn họ còn tận tình khuyên nhủ, giáo dục , bảo việc cho đến nơi đến chốn, ngàn vạn đừng tiêu sạch tiền của Tống Anh.

Hắn là loại như ?!

Tống Mãn Sơn mang tâm trạng nặng trĩu, cầm viên ngọc trai về cửa hàng.

Lúc , Tống Tuân cũng mặt ở đây.

thành thật, lúc Tống Mãn Sơn ở đây thì cũng nhàn rỗi mà phụ giúp cửa hàng.

Tống Mãn Sơn đưa cho vội, ôm viên ngọc trai ngủ một đêm.

Thậm chí còn hận thể cho viên ngọc trai trong miệng li.ếm một lượt.

Ngày hôm , yết bảng.

Tống Mãn Sơn ngoài miệng ghét bỏ Tống Tuân nhưng chú trọng tới sách của Tống gia bọn họ.

Sáng sớm, trời còn sáng bảo tiểu nhị xếp hàng, sợ tới muộn, nhiều chen lấn sẽ thấy tên Tống Tuân.

Gần đến giờ công bố, còn đích chạy tới. Mở to hai mắt, dùng sức mà .

Cuối cùng thấy tên của Tống Tuân ở vị trí thứ tư.

Lúc , vô cùng kích động, ôm chầm lấy tiểu nhị: "Tốt! Tốt quá ! Không hổ là chất tử của Tống Mãn Sơn , con cháu của Tống gia ! Thi đậu tú tài! Nương nó chứ, chắc chắn thể trở thành cử nhân lão gia!"

Sao thể vui mừng cho ?!

Một đắc đạo, gà chó lên trời! Lập tức thể đổi địa vị, thuế má và lao dịch đều giảm bớt!

Loading...