Thái độ của Hoắc Nhung vô cùng nghiêm túc khiến Tống Anh hoảng sợ.
Sau khi xong những lời , trong lòng nàng cảm động.
Dù thì khi thế giới , nàng nhiều tiếp xúc với , quả thực cũng chút tình cảm.
Thế nhưng, Tống Anh vô cùng dứt khoát rút tay . "Dựng vợ gả chồng chú trọng nhất là môn đăng hộ đối.
Mọi phương diện của ngươi đều nhưng phận quá cao, thích hợp lắm." Tống Anh .
"Thân phận Võ Thần Vương ?" Hoắc Nhung nhạo một tiếng, "Chẳng qua là một hư danh mà thôi.
Tộc Hoắc thị còn ai khác, đến cùng thì chẳng qua chỉ là một cô đơn mà thôi.
Nếu ngươi cảm thấy vui thì sẽ từ bỏ phận Hoắc Triệu Uyên.
Ta Hoắc Nhung, đương nhiên thể xứng đôi lứa." Tống Anh xong lời cảm thấy nực .
Không sai, một chốc Hoắc Nhung hiển nhiên mới mẻ, để vẻ đáng thương cũng thể chấp nhận .
vốn dĩ là thiên nga trời cao, giả thành chim sẻ cũng giống!
Sớm muộn gì cũng bại lộ.
"Hoắc đại nhân, " phận" mà chỉ chuyện ." Tống Anh .
"Vậy thì chỉ chuyện gì?" Toàn Hoắc Nhung lạnh lùng.
"Bản đại nhân chắc hẳn cũng rõ đúng ? Khi gặp , hiển nhiên cao tăng đời đều cung cung kính kính, thậm chí còn là thần tiên chuyển thế hạ phàm, công đức muôn vàn.
Lời ... tuyệt đối tin tưởng, chút nghi ngờ!" Tống Anh nghiêm túc .
"Ngươi ý gì?!" Hoắc Nhung cau mày.
"Chính là phàm và thần tiên khác ." Tống Anh .
Hoắc Nhung chỉ cảm thấy khí huyết sôi lên sùng sục, tức giận đến tột độ cảm thấy buồn .
Người phàm và thần tiên khác ư?
Hắn máu, thịt, chẳng qua chỉ là một phàm mà thôi, ở thần tiên chứ? Huống hồ, thần tiên cũng chỉ là thần thoại thất thiệt, nàng cũng tin là thật ?!
Cũng , nếu là nàng thì quả thực thể miên man suy nghĩ, hươu vượn.
Bốn mắt , Hoắc Nhung thấy ánh mắt vô cùng nghiêm túc của Tống Anh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-595.html.]
Vậy mà nàng dùng lý do hoang đường như thế để từ chối, e là chỉ thích mà thậm chí còn vô cùng chán ghét đúng ?!
"Được, ." Sắc mặt của Hoắc Nhung cứng đờ, tức giận tột độ, đó phẫn nộ rời .
về phía Hoắc gia mà dường như về phía nhà Tống lý chính.
Tống Anh cũng thể hiểu tâm trạng của lúc , lẽ chịu đả kích .
"Nương , thật tàn nhẫn, giống nhân vật xa cầm gậy đánh uyên ương trong kịch." Hoắc Lâm .
"Ta tự đánh uyên ương của ?" Tống Anh nhạo một tiếng, "Đến cuối cùng, con chỉ thể theo đuổi một thứ duy nhất.
Nếu cái cũng , cái cũng thì đến cuối cùng cái gì cũng !"
Hoắc Nhung , nếu đổi thành nữ nhân khác thì chính là một đôi phu thê tâm đầu ý hợp.
nàng giống pháo hoa*!
* Ý nữ chính khao khát thành tiên, tuổi thọ lâu dài và quyền năng vô hạn chứ chỉ sống một kiếp hạnh phúc ngắn ngủi như pháo hoa, chỉ rực rỡ trong giây lát tắt lịm
"Vậy nếu tức giận, cho ăn thịt thì ?" Nhân sâm tinh dội một gáo nước lạnh nàng.
"Ta ký kết khế ước với , nếu đến lúc tích góp đủ tiền mà cho thì cướp.
Ta cảm thấy qua mấy năm nữa, bản lĩnh của chắc hẳn cũng đủ lớn , chẳng lẽ còn ăn một miếng thịt ? mà... cũng thần tiên , nếu mang thù thì quả thực lắm..." Tống Anh cũng đau đầu.
Vì , ngoại trừ thịt, nàng cũng tự dựa chính .
Không gian là bàn tay vàng của nàng, nàng nỗ lực mua thôn trang, thật nhiều thôn trang, bên trong rải đầy linh thủy, hấp thu sinh lực vô tận để gian của nàng tiến hóa nhanh hơn! Nghĩ như , Tống Anh thở dài.
Cuộc sống thật khó khăn!
Yêu đương gì chứ!? Không rảnh!
...
Hoắc Nhung thì quả thực giống như Tống Anh suy nghĩ, trở về nữa.
Nói với trong thôn rằng chủ tử đây triệu tập trở về nên thể ở lâu.
Các thôn dân cũng quen nên nghĩ nhiều. Qua mấy ngày nữa, Tống Tuân trở về nhà.
Còn mang theo tên tuổi đồng sinh trở về.
Ba tháng mới tổ chức kỳ thi viện nhưng các thôn dân Tống Tuân nghỉ học năm năm, công danh thì ai nấy đều vô cùng khiếp sợ, lập tức kháo rằng Tống Tuân là Văn Khúc hạ phàm!