THẦN TIÊN HẠ PHÀM LÀM RUỘNG NUÔI YÊU QUÁI - Chương 592

Cập nhật lúc: 2025-07-25 01:38:29
Lượt xem: 48

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng sớm hôm , lúc Tống Anh rời giường thì thấy Hoắc Nhung .

Đến buổi trưa, mới về.

về một .

Một kéo theo một con lợn rừng đằng , dính ít máu, lạnh lùng xuất hiện cửa, trông đáng sợ.

Tống Anh đột nhiên tiến lên, chú ý tới con lợn rừng . "Tắt thở ?" Tống Anh thở dài.

"..." Hoắc Nhung nghiến răng nghiến lợi, "Có ngươi nên xem tướng công ngươi chỗ nào thương ?"

Vậy mà lo lắng con lợn rừng tắt thở ?! "Ngươi gì mà lo lắng chứ? Tướng công, nếu ngươi c.h.ế.t thì chừng còn cảm tạ đấy." Tống Anh .

"Tống Anh." Lúc , Hoắc Nhung thật sự đau lòng.

lời Tống Anh chính là lời thật lòng mà?

Làm ? Chịu khổ, chịu cực, bay.

Hoắc Nhung là thần tiên chuyển thế, khi c.h.ế.t thể lên trời hưởng phúc, từ nay về ngay cả đế vương cũng thể hại .

Nếu Tống Anh bản là thần tiên chuyển thế thì lẽ sẽ lập tức c.ắ.t c.ổ tự sát, sớm về vị trí ban đầu.

Giờ phút , thấy con lợn rừng chết, Tống Anh cũng quá chấp nhất.

thì thôn trang của nàng cũng sẽ hấp dẫn đủ loại dã thú tới đó.

dáng vẻ thản nhiên của nàng khiến lòng Hoắc Nhung trầm xuống.

"Nương tử quả thật là lòng gan sắt ?" Hoắc Nhung hỏi.

Không vẻ mà là nha đầu thật sự vô cùng lạnh nhạt.

Không tới phận Hoắc Nhung , dù thì lúc Hoắc Triệu Uyên, đối xử với Tống Anh cũng xem như tệ, mấy quan tâm và bảo vệ đều giả.

Những như thế thể đổi một chút xíu mềm lòng từ nàng ?

Tống Anh với vẻ mặt hiểu gì cả.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-592.html.]

"Cũng đúng." Hoắc Nhung đột nhiên một câu thở dài, "Xử lý con heo , đưa qua cho lý chính một ít, còn đưa hết tới Tống gia.

Chút thịt heo vẫn đủ, sông quăng lưới bắt thêm cá."

Nói xong, lập tức bỏ . Tống Anh cau mày.

Đột nhiên ý thức một vấn đề nghiêm trọng.

Nàng gọi nhân sâm tinh tới đây, nghiêm túc hỏi: "Vì cha ngươi về đây? Chẳng lẽ thật sự sống chung với ?"

Hắn phiền não, nghỉ ngơi một chút nhưng nhiều năm như đều trở về thôn Hạnh Hoa lấy một , bây giờ mới chợt nhớ chuyện ?

Thật sự quá trùng hợp!

"Ta xem là thúc phụ, chuyện yêu đương với ?!" Tống Anh tiếp.

"..." Nhân sâm tinh nàng bằng vẻ mặt phức tạp, " là thần tiên chuyển thế, yêu đương với ... Có vô cùng hữu ích với nương ?" "Đừng bậy.

Yêu đương thể so với ăn thịt ?" Tống Anh châm chọc , "Nhi tử , chính là thần tiên chuyển thế.

Các ngươi tỏa hào quang lấp lánh, chứng tỏ còn là một đại lão hạ phàm, phận siêu phàm.

Cho dù bây giờ xem trọng thì khi quy vị, tính là gì chứ?"

"Đến lúc đó, cho dù mặt dày mày dạn ăn vạ phép cho hóa thành tiên thì cuộc sống cũng ."

"Ta khi thần tiên còn khác ghét bỏ là cóc ghẻ ăn thịt thiên nga.

Dựa quan hệ nam nữ để thượng vị còn bằng ăn thịt ." Tống Anh thêm.

Nhân sâm tinh cái hiểu cái , vô thức gật đầu.

Tống Anh nghĩ tới đây, nàng càng cảm thấy thể dựa quan hệ .

Đầu tiên, vị thần tiên còn bao nhiêu thất ở trời, bởi vì đây cũng chỉ là một chuyển thế của mà thôi.

Ai mà tổng cộng bao nhiêu tức phụ nhi chứ?

Nếu đời nàng leo lên bằng quan hệ thì chờ tới khi thành tiên cùng lắm cũng chỉ tính là một trong các tiên , thậm chí còn tự do.

Đây là điều nàng .

Tống Anh một khi lý trí lên thì còn là .

Loading...