THẦN TIÊN HẠ PHÀM LÀM RUỘNG NUÔI YÊU QUÁI - Chương 584

Cập nhật lúc: 2025-07-25 01:33:22
Lượt xem: 43

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống lý chính thấy sắc mặt của Tống Anh , trong lòng cũng thầm thở dài.

"Ta cũng , sự việc đây của Miêu thị khiến ngươi e ngại tới tận bây giờ, nhưng mà dù thì Hoắc Nhung cũng khác với Miêu thị, Hoắc Nhung là , chắc chắn loại sẽ bắt nạt khác..." Tống lý chính ngừng một chút tiếp, "Trong thư, rằng khi trải qua sinh tử, sức khỏe của còn nữa, nên chuẩn về thôn dưỡng thương, cụ thể khi nào về thì cũng ... Ta cũng với về chuyện của ngươi, nhưng gửi thư đến nơi nào."

Tâm trạng của Tống Anh vô cùng phức tạp.

Phu quân giống với bà bà.

Bà bà từ nơi khác tới, Tống Anh tìm cớ đuổi cũng ai trách nàng, nhưng nếu đuổi đàn ông , ai cũng sẽ chuyện tình cảm giữa nàng và Hoắc Nhung là giả.

Hơn nữa...

Tống Anh sờ lên mặt .

Hiện giờ, dung mạo của nàng .

Vết sẹo mặt gần như biến mất, còn để chút dấu vết nào.

Nàng tiền, dung mạo mỹ miều, còn danh tiếng , trừ khi Hoắc Nhung mù, nếu thì thể từ chối một vợ xinh như nàng chứ?!

"Ngươi cũng cần quá lo lắng, đợi Hoắc Nhung về, nếu ý ngươi, hai ngươi cảm thấy hợp , cuộc sống sẽ yên ấm thôi.

Hơn nữa, Lâm ca nhi cũng cha, cả nhà hòa thuận cũng .

Nếu các ngươi cảm thấy hợp thì cũng thể ly hôn, chỉ là lúc đó danh tiếng của ngươi sẽ ảnh hưởng."

Còn với Hoắc Nhung, ảnh hưởng gì.

thì Hoắc Nhung căn bản cưới vợ, hại.

Hơn nữa, Hoắc Nhung còn là một đàn ông , cần lo lấy vợ, mà nữ nhân và nam nhân giống , Tống Anh bề ngoài vẻ dịu dàng nhưng tính cách mạnh mẽ, nam nhân bình thường cũng chèn ép nổi một vợ giỏi giang như .

"Ngài đúng, nếu hợp thì ly hôn, cùng lắm là đến sống ở thôn trang." Tống Anh quyết định .

Cần phu quân để gì? Có ăn ? Có uống ?

Tống Anh quan tâm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-584.html.]

Không phong thủy nơi vấn đề , hôm nay nàng chuyện với Tống lý chính, ngày hôm

Hoắc Nhung về quê !

Ở cổng thôn một chiếc xe ngựa đang đậu, trong xe thỉnh thoảng vang lên tiếng ho khan yếu ớt, đợi đến khi Tống lý chính đến nơi, Hoắc Nhung mới bước xuống từ xe.

Tống Anh và Hoắc Lâm cũng gọi tới.

Tống Anh sang một cái, suýt chút nữa thì thổ huyết.

Đây mà là Hoắc Nhung ?! Nàng mù!

Rõ ràng đây là Hoắc Triệu Uyên!

Nam nhân mặt nước da giống y hệt Hoắc Triệu Uyên, chỉ là đôi mắt hiền hòa hơn nhiều, giống như đôi mắt lạnh như băng lúc ở huyện Lễ, thêm đó, mặt còn một vết sẹo đáng sợ như con rết.

Tống lý chính thấy cũng ngẩn , nhưng khi thấy vết sẹo thì suy nghĩ gì thêm.

Thiên hạ rộng lớn, giống là chuyện bình thường.

Hoắc đại nhân là thiên chi kiêu tử*, còn Hoắc Nhung xuất từ nông hộ bình thường, chỉ là trùng hợp mà thôi.

*Thiên chi kiêu tử: con cưng của trời, thường dùng để chỉ những trời phú cho nhiều tài năng và may mắn, và thường kỳ vọng sẽ nên những điều lớn lao

Hơn nữa, khí chất của hai khác , một lạnh lùng uy nghiêm, một hiền hòa như ngọc.

"Về !" Tống lý chính vỗ vỗ vai Hoắc Nhung, "Năm ngoái tin ngươi mất, cả thôn đều kìm mà đau buồn, cũng nghĩ tại ông trời độc ác đến , cướp mạng sống của ngươi..."

Hoắc Nhung khẽ: "Tống gia gia đừng buồn, chỉ thương một chút thôi, may mắn khác cứu giúp, dưỡng thương một thời gian, sợ ngài lo lắng nên vết thương khỏi là lập tức về ngay."

"Phải dưỡng thương lâu như , thể thấy vết thương nặng thế nào." Tống lý chính vết sẹo mặt , khỏi xót xa.

Trước là một hài tử trắng trẻo mắt bao, còn bây giờ thì…

Haiz, đúng là vận mệnh nhấp nhô!

Loading...