THẦN TIÊN HẠ PHÀM LÀM RUỘNG NUÔI YÊU QUÁI - Chương 580

Cập nhật lúc: 2025-07-25 01:27:00
Lượt xem: 47

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bộ lông của con chồn trông mượt, nhất là lúc mới xuân, thời tiết nóng, lông động vật cũng khá giá.

Nếu để tới mùa hè thì lông còn mềm mại, đẽ như mùa đông nữa, giá cả cũng sẽ thấp nhiều.

Tống Anh thấy đôi mắt đen bóng của nó lộ mấy phần hoảng sợ thì đưa tay vuốt lông nó mấy cái, cong môi : "Ta thấy lông của ngươi , nếu thể thêm mấy con thì .

Dùng lông của các ngươi thành bao tay, chắc chắn sẽ bán chạy."

Mùa đông năm ngoái, Tống Anh cũng nghĩ tới chuyện đan len nhưng vì quá bận mà .

Giờ phút , con chồn bắt đầu hoảng sợ cào lồng sắt.

Tống Anh thể xác định thứ thật sự hiểu lời nàng .

Chứng tỏ chỉ thông minh của loài chồn thật sự cao.

Sau khi linh trí, Đại Hoàng và Đại Bạch thể hiểu tiếng ngay lập tức chủ yếu bởi vì chúng nó là gia súc, vốn ở chung với con nhiều, linh trí xuất hiện thì tự nhiên thể hiểu .

Giống như mấy con ếch con ngốc trướng Thanh Liên thì cần dạy dỗ thêm.

"Nếu ngươi lời thì tạm thời giữ bộ lông của ngươi. Gật đầu cho xem ." Tống Anh tiếp.

Nàng dứt lời, đầu của con chồn lập tức cử động.

Khóe miệng của Tống Anh cong lên: "Không tệ."

Tống Anh xong, ánh sáng màu vàng trong tay lóe lên chui cơ thể của con chồn xem như đánh dấu, sợ nó bỏ chạy.

Sau đó, Tống Anh mở lồng sắt , cố ý hù dọa: "Bắt đám chuột phá hoại lương thực tới đây.

Nếu bắt đủ nhiều thì còn nhiều thứ để ăn.

Nếu việc cho thì dù ngươi thành tinh cũng vô dụng, còn bằng bán lông."

Theo nàng , những loài vật như chồn hẳn sẽ thích ăn chuột, cá, ếch và các loại trứng côn trùng mới đúng, trừ phi đồ ăn, nếu thì sẽ xuống tay với gà con.

Có lẽ trong núi sống nổi, quá đói nên mới bụng đói ăn quàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-580.html.]

Chỉ thấy con chồn vòng hai tay thành tư thế ôm quyền và khom xuống, đó cơ thể màu vàng đất lập tức chui bụi cỏ, thấy nữa.

Khó trách con gọi là Hoàng Đại tiên.

Với tốc độ và cơ thể linh hoạt thì đúng là vẻ thần bí.

Tống Anh liếc mắt con sói xám còn đang nhe răng bên cạnh, thở dài: "Ngươi nỗ lực hơn, nếu thì chỉ thể cúng mạng cho thôi."

Đã bắt con mồi tới tay thì nàng thể thả đúng ?

Nếu lương thiện, ngây thơ đến mức như thì nàng thể sống nổi ở thế giới .

Động, thực vật đều thể thành tinh, ăn cái nào mà tạo nghiệt?

Sáng hôm , trong sân thêm năm, sáu con chuột thật sự trông lắm.

Con chồn quả thực thông minh, những bắt sống mà còn thể nhét bộ đám chuột lồng sắt nhốt nó đây, đúng là thần kỳ.

Tuy rằng chuột quá nhưng dù cũng là động vật, Tống Anh cũng nuôi thử.

Có thể sinh linh trí thì giữ , thể sinh linh trí thì xem như chút thức ăn cho con chồn.

Chồn đương nhiên sẽ thích chuột nuôi bằng linh gạo.

Vốn dĩ của thôn trang cho rằng thể nuôi đàn gà, vịt , ngờ qua nhiều ngày như thế mà vẫn còn nguyên vẹn, mất con nào, thậm chí càng nuôi thì chúng càng chắc thịt.

Đáng tiếc, con sói xám mà Tống Anh bắt đổi.

Nếu như thế thì kéo ngoài cho thôn dân mở mang một phen, dùng để lập uy.

Sau khi các thôn dân sợ hãi hô lên vài tiếng thì tìm xẻ thịt g.i.ế.c sói xám.

Tống Anh giữ bộ lông, còn phần thịt thì chia cho già trẻ trong thôn trang.

Những già và trẻ nhỏ trong thôn trang thật sự quanh năm suốt tháng thấy miếng thịt nào.

Chủ nhân mới hào phóng như thế khiến ai nấy đều cảm động đến rơi nước mắt, việc càng thêm hăng hái.

Loading...