Tống Anh chuẩn đưa Đại Hoàng tới đây.
Ngoài cũng đưa mấy con ếch con linh trí trướng ếch tinh tới đây luôn.
Ruộng đồng ở đây cũng tưới đủ linh thủy, nơi nhiều ruộng hơn hẳn mấy mẫu đất ở thôn Hạnh Hoa, chắc hẳn là thể tăng tỷ lệ yêu quái thành tinh lên cao hơn.
Chưa hết, vị trí , nhiều dã thú cũng ! Dã thú núi đều sẽ chút linh trí nhỉ?
Phàm là thứ linh trí thì ít nhiều sẽ thể cảm nhận chỗ của linh thủy, chắc hẳn cũng sẽ hấp dẫn tới đây.
Có thể bắt nuôi , nuôi đến khi chúng nó hóa hình là thể giúp đỡ nàng việc.
Chỉ một cái thôn trang chắc chắn là đủ, nếu nhiều yêu quái hơn thì nàng mua thêm thôn trang...
nghĩ đến đây, Tống Anh sửng sốt.
Còn đó nữa thì ?
Khắp thiên hạ đều là yêu quái ư? Đến khi nàng c.h.ế.t thì ?
Nghĩ đến đây, đầu óc Tống Anh nóng lên, đó trong đầu là gian...
Có lẽ...
Có lẽ gian của nàng là thế giới của yêu quái cũng chừng?
Ý nghĩ xuất hiện thì thể xóa .
Nàng tìm cách khiến thế giới càng ngày càng nhiều linh khí hơn.
Thế giới nhiều linh khí thì gian sẽ hấp thụ nhiều linh khí hơn.
Đến lúc đó, thể nó sẽ càng lúc càng lớn hơn.
Trực giác của nàng với nàng rằng gian trói buộc với linh hồn của nàng, nếu nàng thành tiên thì chắc hẳn nó cũng thể theo nàng cùng chuyển thế đầu thai.
Đến lúc đó…
Bên trong nuôi yêu quái thì thể bắt đầu một nữa?
Đương nhiên, đây cũng chỉ là trực giác mà thôi, Tống Anh dám đánh cược.
Yêu quái cũng là sinh mệnh, lỡ như khi cho gian, cuối cùng bọn chúng cùng c.h.ế.t với nàng thì ?
Vẫn là thành tiên thì thỏa hơn một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-578.html.]
Tống Anh nhờ mua ít hạt giống và cây ăn quả, cũng như gà, vịt con, bắt đầu sắp xếp kế hoạch vực dậy thôn trang.
Trong thôn ít nam nhân nhưng già và trẻ nhỏ cũng thể dùng, chẳng hạn như nuôi gà, vịt, khó.
Trẻ con nhà nghèo trưởng thành sớm, bọn chúng gà, vịt là thứ , nghiêm túc đối xử với chúng nó như báu vật, so với đám trẻ con nghịch ngợm, phá phách thì quả thực hiểu chuyện đến mức khiến đau lòng.
"Chủ nhân, nuôi gà vịt cũng chỉ lãng phí lương thực thôi.
Bây giờ là đầu xuân, mấy con vật núi cũng ngoài kiếm ăn.
Mũi chúng nó thính lắm, sẽ đánh đấy." Người quản lý thôn trang thở dài.
Từ tới nay, đối với những thứ xem như lương thực, bọn họ đều vô cùng cẩn thận.
Buổi sáng ngoài, buổi tối trở về, nhà nào cũng khóa chặt cửa sổ.
"Ta thấy mấy ngày nay thường ngoài ban đêm, còn kiểm tra ngoài ruộng.
Chuyện , nếu sói tới thì chỉ cần một phát là thể cắn đứt cổ ." Người quản lý thôn trang thêm.
"Ta trời sinh sức lực lớn nên sợ dã thú.
Còn gà, vịt , các ngươi chỉ cần cho ăn là , thiếu tiền công của các ngươi ." Tống Anh .
Tống Anh định sẽ sử dụng hầu hết ruộng đất ở đây để trồng trọt cho riêng vì ở đây quá ít lao động, bọn họ lo liệu nổi quá nhiều việc.
cũng thể đuổi những , bọn họ chỗ nào để , hơn nữa thôn trang cũng cần một vài .
Vì , hôm qua nàng quyết định cho mỗi nhà thuê sáu mẫu đất để tự trồng trọt, trong đó một nửa là ruộng , một nửa là ruộng cạn, lương thực thu hoạch thì để bọn họ tự giữ dùng, nộp hai phần địa tô là .
Nếu trồng xong ruộng nhà thì cũng thể việc cho nàng, nàng sẽ dựa theo năng lực mà trả tiền công.
Bọn họ đều đồng ý, dù thì cũng trồng bao nhiêu lương thực, hơn nữa hai phần địa tô thật sự ít .
Ngoại trừ đồng ruộng, Tống Anh còn nuôi chút gà, vịt, ngỗng, heo ở đây.
Bởi vì nhiều hộ nên sẽ giao một ít cho bọn họ chăm sóc.
Bọn họ chăm sóc súc vật thể nhận tiền công hoặc nhận một phần trong đàn, điều, bọn họ tin chắc rằng nuôi sống mấy con nên đều chọn nhận tiền công.
Thấy chủ nhân là Tống Anh quyết định nuôi, quản lý thôn trang cũng tôn trọng ý kiến của nàng, khuyên nhủ gì thêm.
Chỗ quả thực quỷ quái, gà vịt đưa đến tới ba ngày mà buổi tối, Tống Anh cảm giác trong thôn động tĩnh.