Có điều, Tống Lão Căn cảm thấy tôn nữ nhà tố chất của địa chủ độc ác.
Dáng vẻ nàng giao việc cho Ngưu Đại Lực thật sự phần cực kỳ tàn ác.
"Tuy đứa nhỏ sức lực lớn nhưng ngươi cũng thể sai bảo quá mức, nhất là nàng còn là nữ tử, cơ thể vốn yếu đuối.
Nếu tuổi trẻ quá lao lực thì khi về già e rằng sẽ một bệnh tật.
Ta thấy đứa nhỏ tuổi cũng lớn, đừng khiến sức khỏe của tổn hại đấy..." Tống Lão Căn thật lòng cảm thấy đáng thương cho Ngưu Đại Lực.
Làm gì nào thế chứ? Thậm chí còn từng thấy ai dùng trâu như .
Tống Anh nheo mắt, gượng một tiếng: "Nàng thích chuyện , thật sự do mà."
Tống Lão Căn hừ hừ, chẳng lẽ đây là đồ ngốc ? Còn thích việc?!
Thế nhưng, ông còn kịp hết thì từ xa một bà tử về hướng bọn họ.
Tống Anh thấy thì lập tức cau mày.
Nàng nhận chính là bà mối Tôn Nhị nương nổi tiếng trong thôn.
Không tới đây để mai cho nàng đấy chứ? Tống Anh chuẩn đối đãi nghiêm túc, thu nụ .
"Ồ, Hoắc nương tử đang việc ?" Tôn Nhị nương mỉm bắt chuyện, "Bên ngoài gió lớn, làn da mịn màng của ngươi thể chịu ?"
"Vẫn ." Tống Anh mặn nhạt đáp.
Đối phương vẫn tươi như , đó liếc mắt Ngưu Đại Lực ở bên một cái: "Hoắc nương tử, đây là mà ngươi thuê về .
Vậy... ngươi thể chủ cho hôn sự của nha đầu ?" "Hả?" Tống Anh sửng sốt.
Trò đùa gì ? Tới mai cho Ngưu Đại Lực ư?
Tống Anh sờ sờ chóp mũi, vẻ lúng túng, đó : "Chuyện … hỏi ý của nàng ."
Bình thường nàng quen xem Ngưu Đại Lực là yêu quái, lúc Tôn Nhị nương nhắc nhở mới nhận con trâu nhà nàng như mười sáu, mười bảy tuổi, đúng là tuổi nên xuất giá! Hơn nữa, nhà nông đều thích tức phụ nhi cần mẫn, hiểu
chuyện, mà Ngưu Đại Lực chất phác, ngay thẳng, hơn nữa còn việc nhanh nhẹn, đương nhiên cực kỳ yêu thích trong thôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-574.html.]
Chẳng trách gần đây luôn chạy đến mặt nàng, như vô tình hỏi thăm thế của Ngưu Đại Lực.
Tôn Nhị nương lập tức bỏ qua Tống Anh, xoay chạy tới mặt Ngưu Đại Lực: "Ngưu cô nương..."
"Hả? Người chuyện gì?" Ngưu Đại Lực còn đang ôm một tảng đá lớn trong tay, .
Tôn Nhị nương cũng gập ghềnh theo: "Ta tới mai cho ngươi!"
"Ầm" một tiếng, tảng đá lớn rơi xuống đất dọa Tôn Nhị nương nhảy dựng lên.
"Từ vụ thu hoạch ít lén hỏi thăm về ngươi, điều, lúc đó đều bận rộn, đó thấy ngươi ở nhà của Hoắc nương tử nên chuyện mới kéo dài tới nay.
Bây giờ trong tay mười mấy hộ cầu . Hay là... ngươi chọn một ?" Tôn Nhị nương .
Tống Anh ngạc nhiên đến mức cằm sắp rớt xuống .
Mười mấy hộ?!
Đây là những hộ cầu đấy.
Nói như , nếu tính cả những hộ để mắt tới Ngưu Đại Lực thì chừng đến hai, ba mươi hộ xem trọng nàng ?! là săn đón nồng nhiệt!
Ngưu Đại Lực cũng hoảng sợ, đó vội vàng chạy lưng Tống Anh trốn.
"Chuyện , .
Ta và bọn họ đều thích hợp." Ngưu Đại Lực lập tức .
Trước đây, nàng luôn quên bản là một yêu quái, nhưng hiện giờ ở chung với yêu quái nhiều, nàng dần dần quen với chuyện .
"Ôi chao, cái gì mà thích hợp chứ? Kiểu gì nữ nhân cũng xuất giá, ngươi cũng thể sống mãi với tỷ tỷ ngươi cả đời , đúng ?" Tôn Nhị nương , đó :
"Mười mấy hộ tìm tới đều tệ .
Tuổi tác của trưởng tôn nhà lão Lưu đầu thôn khéo tương đương với ngươi, con cũng kiên định, tài giỏi.
Còn nhi tử độc nhất của Mạnh gia, đứa trẻ cảm thấy ngươi là thật thà, trong nhà ba mươi mẫu ruộng..."
Thôn ba nhà, còn là ở thôn bên.
Tuy rằng là thôn bên nhưng đều do phụ nhân của thôn cảm thấy Ngưu Đại Lực tệ, đó giới thiệu với các thích nên lúc mới bà mối tới đây.