Cát Đại thấy Huyện lệnh đại nhân sợ hãi nam nhân bên cạnh như thế thì cũng đối phương lai lịch bất phàm, nhất thời nên thế nào.
Nhất là...
Gã còn thấy vị quản sự nha môn mà mua chuộc.
Hơn nữa, lời của đối phương càng khiến gã cảnh giác hơn. Những năm gần đây, ngoại trừ việc cho Thúy Nhan Trai, thỉnh thoảng gã cũng nhận một vài việc riêng khác.
Chẳng hạn như...
Vụ án tiểu thư Hứa gia mất tích lúc là do nha dùng tiền thuê các của gã .
Đáng tiếc, lúc khi việc , mấy hoa mắt, dường như còn đụng thứ gì đó, ngờ dọa đến đổ bệnh, năng lộn xộn rằng thấy yêu quái...
Còn nhiều chuyện tương tự chuyện của tiểu thư Hứa gia, thật sự từng điều tra bao giờ.
"Đại nhân! Tiểu nhân từng nhận một ít tiền từ quản sự và chưởng quầy của Thúy Nhan Trai để dạy dỗ Hoắc nương tử một phen.
Lần đầu tiên Hoắc nương tử đánh một trận, trong lòng khó chịu nên mới sai khiến cả nhà Hoắc thị tới tính kế Tống Anh..." Cát Đại lập tức .
Tự khai chuyện thì cần điều tra những chuyện khác trong quá khứ đúng ?
Gã nghĩ bụng, dù thì vụ án cũng tạo thành tổn thất gì lớn, chẳng đánh mấy gậy là ?
Nặng nhất là tội mua chuộc công chức của nha môn, chắc chắn tù mấy năm.
mà , năm đầu tiên cố gắng chịu đựng một chút, đó đút lót một phen là thể thả .
"Nhanh chóng thừa nhận như thì ký tên ." Hoắc Triệu Uyên nhẹ nhàng .
Tống Anh thật sự khiếp sợ.
Sức hấp dẫn của quyền thế thật sự khiến nàng mê mệt chết.
Nhìn , chỉ mới mấy câu mà những tên tội phạm bên ngoan ngoãn như con mèo nhát gan!
Đám Cát Đại lập tức ký tên, nhưng khi ký tên thì Hoắc Triệu Uyên : "Những ngoan ngoãn nhận tội như thế thì chắc chắn đằng vụ án lớn, vẫn điều tra."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-566.html.]
"..." Cát Đại đột nhiên ngẩng đầu.
Vừa định chuyện của Hoắc Triệu Uyên bịt miệng, cả đám lập tức kéo xuống.
Tống Anh chép chép miệng, hâm mộ.
Một vương gia khác họ ngầu như thế, nếu là hoàng đế thì thật sự chính là miệng vàng lời ngọc!
Không đúng, hoàng đế thì tính gì chứ.
Nếu là thần tiên thì mới lợi hại, lật tay mây, lật tay thì mưa...
Nghĩ đến đây, hai mắt Tống Anh lấp lánh.
Trên mặt Hoắc Triệu Uyên hiện lên chút ý , xem nha đầu hài lòng với cách xử lý của , giờ khắc chắc chắn đang khâm phục thôi.
Chưởng quầy và Viên quản sự đều trợn tròn mắt.
Bọn họ kịp bất cứ điều gì, ... định tội ?!
"Đại nhân, đám Cát Đại thù oán với bọn nên mới đổ oan để hãm hại bọn ! Nhất định là bọn họ tiểu nương ngang ngược mua chuộc ! Xin đại nhân minh giám!" Hai đồng thanh .
"Nói như tức là các ngươi nhận tội ?" Hoắc Triệu Uyên hỏi.
"Không nhận mà là bọn thật sự từng !" Hai lập tức .
Hoắc Triệu Uyên dường như rơi trầm tư, một lát mới tiếp: "Nghe tuy Thúy Nhan Trai là cửa hàng son phấn nhưng hàng ngày đều hốt một đống bạc, cũng trốn thuế .
Huyện lệnh cho điều tra sổ sách ..."
"À, đây hình như từng tới một lời đồn trong trấn rằng công thức điều chế của Thúy Nhan Trai đều trộm từ khác đúng ? Không thể bỏ qua lời của bá tánh, tìm tới mấy nhà tranh chấp xem thử công thức rốt cuộc là của ai. Nếu là của khác thì rơi tay bọn họ, dùng cách gì và thuê nào tay..."
Tống Anh yên lặng giơ ngón tay cái lên.
Huyện lệnh cũng cảm thấy Hoắc đại nhân vô sỉ. Ngươi xử án thì xử án thôi, dính líu lung tung gì?
Bây giờ đang là Thúy Nhan Trai và Vạn Linh Trai kiện tụng với , liên quan gì tới khác chứ!?