THẦN TIÊN HẠ PHÀM LÀM RUỘNG NUÔI YÊU QUÁI - Chương 556

Cập nhật lúc: 2025-07-25 01:00:42
Lượt xem: 45

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Anh nước mắt nước mũi một phen, phấn đấu quên , màng thể diện.

Hoắc Triệu Uyên thở dài, thể tin : "Ngươi thật sự ăn thịt của ?"

"Đương nhiên ." Tống Anh lập tức gật đầu. Hoắc Triệu Uyên trầm mặc trong chốc lát.

"Tuy ngươi là chất tức phụ nhi của nhưng thịt cũng thể cho ngươi .

Nếu ngươi thì dỗ vui vẻ, để cảm thấy đau đớn.

Có như thì cho ngươi một miếng thịt cũng ." Hoắc Triệu Uyên .

Tống Anh nhướng mày, đó bò dậy khỏi mặt đất.

Hai mắt đối mắt, âm thầm so chiêu qua ánh mắt mãnh liệt, ở giữa dường như còn tóe tia lửa.

Thúc phụ đại nhân nhân lúc nàng chuyện cần xin mà giày vò nàng một phen ?

"Ta vãn bối, cho dù hao tổn hết tâm tư thì cũng nên khiến lão nhân gia vui vẻ! Người cứ việc .

Người ăn giò heo của Duyệt Phong Lâu ăn hoa khôi của Sướng Hoa Lâu? Ta đây sẽ tìm cho , bảo đảm hầu hạ thoải mái dễ chịu!" Tống Anh cong môi .

"..." Ếch tinh đột nhiên cảm thấy bản thể mở miệng.

Nếu… với sư phụ rằng ý của là nàng và vị đại nhân chuyện đó thì sư phụ sẽ dùng một chưởng đập c.h.ế.t đúng ?

Mặt mũi cũng ném , vả còn là thúc chất, con chú trọng luân lý đạo đức nhất, loại chuyện ... !

Ếch tinh ai oán thở dài.

Nếu tiến hành giao lưu trong ngươi, trong ngươi thì e rằng tác dụng mấy.

Bởi vì theo thì khi chuyển thế, thần tiên cũng cha nương và ít , xứng đáng thăng tiên nhất chính là nửa mà vị thần tiên thể nào quên .

mà...

Ếch tinh xuất thần, suy xét một chút: Hình như ăn thịt cũng là trong ngươi...

Trăm sông đổ về một biển?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-556.html.]

Hắn từng thành tiên nên cũng am hiểu loại chuyện .

Trực giác của sư phụ luôn chuẩn, chừng cảm nhận bí mật thành tiên thì ?!

Nghĩ như , ếch tinh bắt đầu ủng hộ Tống Anh.

Hoắc Triệu Uyên thấy Tống Anh và những cùng với nàng đều dùng ánh mắt nóng bỏng chằm chằm .

Dáng vẻ sốt sắng đó thật sự giống như tôn tử ngoan, hận thể gom hết những thứ đời nhét miệng .

Hoắc Triệu Uyên nhất thời khó hiểu, hỏi: "Những lời của ngươi giỡn ?"

"Thúc phụ đại nhân bỏ tiền để vui chơi ? Hoa khôi của Sướng Hoa Lâu, nếu liếc mắt một cái tốn mấy lượng bạc, nếu hát và ngủ cùng một đêm thì ít nhất cũng tốn 200 đến 300 lượng.

Ta há thể bậy chuyện như ?" Tống Anh nghiêm trang.

Thời buổi , nam nhân phép chơi gái, kỹ nữ là nghề hợp pháp, một khi cao hứng còn thể giúp hoa nương chuộc đưa về nhà đấy.

Hơn nữa, nữ tử thể hoa khôi tất nhiên mỹ miều gợi cảm, nhan sắc tuyệt đỉnh.

Có nam nhân nào cưỡng sức hấp dẫn chứ?

"Ai dạy ngươi bậy như ?" Hoắc Triệu Uyên cau mày chặt đến mức thể kẹp c.h.ế.t một con ruồi.

"Sao cần khác dạy chứ? Ta thường xuyên lên trấn, gặp hoa khôi ở cửa hàng son phấn vài .

Thúc phụ, cô nương thật sự xinh tuyệt trần, ngay cả cũng nhịn tới gần ngửi một cái, bảo đảm khiến hài lòng." Tống Anh đáp.

"..." Giờ phút , Hoắc Triệu Uyên cảm giác như sét đánh giữa trời quang.

Từ tới giờ, tuy cảm thấy Tống Anh mấy phần nghịch ngợm và kỳ lạ nhưng cũng chỉ nghĩ rằng do tiểu cô nương trưởng thành nên khó tránh khỏi hoạt bát một chút...

bây giờ xem khác xa thiên kim tiểu thư mà đây luôn lầm tưởng!

Có thiên kim tiểu thư nhà ai dám ngửi mùi hương hoa khôi ?

Hoắc Triệu Uyên thở hắt , cố gắng duy trì lý trí: "Ngươi thật với , rốt cuộc ngươi bệnh gì? Có những triệu chứng gì?

Thành Dung cũng ít danh y, bảo bọn họ tới khám thử cho ngươi."

Loading...