THẦN TIÊN HẠ PHÀM LÀM RUỘNG NUÔI YÊU QUÁI - Chương 552

Cập nhật lúc: 2025-07-25 01:00:30
Lượt xem: 61

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lời bà cũng là giả.

Trên đường quả thực chịu khổ, nhưng bởi vì thiên tai.

Sau khi quê quán gặp thiên tai, bá tánh đều chạy tới những thành trấn lớn.

Nhà bà mấy mẫu đất cằn, đó sớm bán , vận may tệ, ăn uống, bọn họ cũng thông minh, dám để lộ tiền tài nên vẫn bình an sống sót.

Nghe thành Dung phồn hoa nên tới thành Dung .

Thế nhưng...

Vận may đột nhiên kém .

Cường Tử và phu quân bà cướp bóc gặp cứng cựa.

Phu quân bà chạy trốn nhanh nên việc gì, còn Cường Tử thì thê thảm, chỉ cướp hết bạc mà còn phế thứ quý giá của nam nhân.

Lê lết thể bệnh tật, tới nơi gặp sơn tặc, cả nhà bắt.

và phu quân việc cực nhọc, khuê nữ bà nhục.

Tiểu nhi tử... huấn luyện thành sơn tặc một thời gian.

Vốn dĩ bà cho rằng cả đời sẽ sống ở đó như , ngờ một vị quan nào đó ở thành Dung gần đó sơn tặc nên xuất binh diệt trừ.

Bọn sơn tặc còn đánh sợ hãi bỏ chạy, mặc kệ mấy bọn họ nên bọn họ hốt hoảng tới huyện Lễ.

Sau đó gặp quý nhân...

Quý nhân rằng bọn họ chỉ cần lấy công thức điều chế, đó bộ tài sản của Tống Anh đều thuộc về bà .

hề nghĩ ngợi mà đồng ý ngay lập tức.

cảm thấy ngày lành của bà tới !

Tống lý chính cũng thương xót cả nhà đường xá vất vả, nhưng… dù thì Hoắc Bình cũng bệnh, thể mặc kệ tiếp xúc với khác chứ?

Ăn no mặc ấm, thì đơn giản nhưng với tình hình của Hoắc gia bây giờ, trừ phi Tống Anh nuôi, nếu thì .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-552.html.]

Hơn nữa, cho dù đói bụng, nhưng ai dám đảm bảo khi kí.ch thí.ch, Hoắc Bình thể phát bệnh ?!

Đương nhiên, Tống lý chính cũng để Tống Anh nuôi bọn họ.

Ông cũng nhà náo loạn hai ban ngày, loại yên phận.

"Lý chính, bệnh, tuyệt đối thôn chúng ! Hôm nay là phóng hỏa, ngày mai thì ? Nếu hạ quyết tâm thiêu c.h.ế.t thôn chúng thì chúng tìm ai đây!?" Có lên tiếng.

"Đứa trẻ mới nhiêu đây tuổi, cho dù đưa tới quan phủ thì cũng chỉ phạt chút tiền thôi, nhưng bọn họ tiền.

Nếu bây giờ đuổi bọn họ khỏi thôn, hại khác thì nên thế nào?" Tống lý chính cau mày.

Mọi đều trầm mặc.

"Như , bắt đầu từ hôm nay, các ngươi phép để Hoắc Bình khỏi cửa.

Nếu trong thôn bất kì nào thấy Hoắc Bình xuất hiện bên ngoài cổng nhà thì sẽ lập tức dùng xích sắt khóa lên đuổi hết cả nhà ngươi khỏi thôn, tới gần thôn Hạnh Hoa nửa bước!" Tống lý chính . Nghe xong lời , sắc mặt Miêu thị trắng bệch.

"Không, thể như ... Tống Anh là tức phụ nhi nhà , nàng cũng gì..." Miêu thị nóng nảy.

"Nếu để mở miệng thì cảm thấy..." Tống Anh híp mắt, dường như đang suy xét, đó : "Chuyện phạm tội phân biệt tuổi tác, mười tuổi cũng còn nhỏ nữa, khả năng hiểu chuyện mới .

Thế nhưng ác độc như thế thì nên đánh gãy tay chân để dạy dỗ , nếu dạy mãi sửa thì dứt khoát gi.ết ch.ết."

Ngưu Sơn Sơn cách đó xa run lẩy bẩy. Còn sắc mặt của Hoắc Bình vẫn hung tợn như .

"Hắn là ruột của phu quân ngươi!" Miêu thị cả giận .

"Ta cảm thấy... ruột thì khó mà ." Tống Anh thoáng suy tư, "Lúc ngươi cầu xin lý chính để , đúng là nghĩ tới con ma nhà .

từ khi ở tới nay, một ngày một đêm trôi qua mà thấy nhà các ngươi hỏi thăm phần mộ của con ma nhà .

Nếu thật sự là con ruột của ngươi... thì chắc hẳn lập tức chạy tới mộ phần lóc kể lể chứ nhỉ?"

Tống Anh cũng chỉ đột nhiên nhớ tới chuyện .

Nữ tử trong thôn, ngay cả mẫu Lưu thị của Lý Tiến Bảo lúc , bất kể dạy con tệ thì tình yêu thương của họ dành cho con cái đều ít hơn bất cứ ai, mà phản ứng của Miêu thị hiển nhiên đủ.

Loading...