Tống Anh ở nhà đang chờ Hoắc Lâm.
"Nương! Con về !" Trạng thái của Hoắc Lâm cũng tệ lắm.
Nếu thấy động tĩnh đưa Hoắc Lâm về thì Tống Anh còn cho rằng nó chơi cùng với những Hoắc gia đó vui vẻ.
"Nương? Sao hỏi con xem lúc nãy xảy chuyện gì?" Hoắc Lâm hỏi.
Lúc , Tống Anh đang sách, còn Ngưu Đại Lực thì đang việc nhà, bầu khí vô cùng thoải mái.
Nàng ghế bập bênh đung đưa mấy cái, đó cắn một miếng trái cây: "Còn thể chuyện gì nữa chứ? Nhìn mái tóc lộn xộn của ngươi là , chừng lúc nãy còn đại chiến một trận."
"Vậy lo lắng cho con ?" Hoắc Lâm hừ một tiếng.
"Dù ngươi cũng là nhân sâm tinh, còn thể hãm hại ?" Tống Anh .
Nếu thật sự là trẻ con bình thường, chẳng hạn như Tống Đạt hoặc Tống Võ, chắc chắn nàng sẽ để bọn chúng một qua đó.
Hoắc Lâm thì khác, trông đơn thuần và ngốc nghếch nhưng khó bắt nạt nhất.
Hơn nữa...
Nàng tốn nhiều công sức như để khiến Tống lý chính giao căn nhà cạnh hồ nước cho những Hoắc gia chính là vì bọn họ sống ngay mí mắt của , chỉ cần gió thổi cỏ lay một chút thôi thì bảo đảm thôn đều !
Hoắc Lâm đồ ngốc, chỉ cần gào mấy câu thì thể nào thiệt thòi !
Tống Anh vẫn tin tưởng mức độ trong thôn yêu thích của Hoắc Lâm.
Tuy nhiên, dù Hoắc Lâm sẽ hại nhưng Tống Anh cũng khá tò mò nhà sẽ gì nên vẫn hỏi: "Bọn họ nhận quà ? Có gì ? Chẳng lẽ hỏi ngươi về tình hình của ?"
"Ừm... Nếu dựa theo hướng phát triển thông thường, bình thường đều sẽ cảm thấy trẻ con như ngươi ngây thơ, dễ lừa gạt, cho vài thứ hoặc hù dọa mấy câu là thể hỏi vài chuyện của nương nó, nhất là... bao nhiêu tài sản..." Tống Anh tiếp.
Tài sản là chuyện mà tất cả đều tò mò.
Hoắc Lâm xong thì cảm thấy Tống Anh liệu sự như thần.
"Có đặt một con mắt lên trán con để theo dõi ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-541.html.]
Hoắc Lâm mở to hai mắt, "Bọn họ lười, lúc con tới nhà còn rời giường, còn chê con phiền bọn họ nghỉ ngơi! Con còn kịp lấy đồ , mới là ba quả trứng gà thì bọn họ lập tức hung dữ.
Người mà con gọi là thúc thúc tính nhất, còn bóp mặt con!"
"May mà nắm tóc con, nếu thì con nhất định tha cho !" Hoắc Lâm hừ một tiếng.
Tống Anh thì cong môi .
"Vậy nên ngươi náo loạn một trận, để các a bà, thẩm tử chủ cho ngươi ?" Tống Anh .
" .
Không nương ? Con chỉ là một đứa trẻ, thể quá khác thường.
Nếu một con đánh gục nhiều như thì đó nhất định sẽ thiêu chết." Hoắc Lâm nghiêm túc .
"Không tệ, tiến bộ." Tống Anh gật đầu.
"Nương, chúng còn qua với bọn họ nữa ?" Hoắc Lâm thở dài.
"Vì chứ? Thú vị bao?" Tống Anh cong môi , " , ngươi gọi Ếch ca ca của ngươi tới đây một chuyến, chút chuyện cần nhờ xử lý."
Nhân sâm tinh sửng sốt nhưng vẫn lập tức .
Trước đây, Tống Anh nghĩ tới, nhưng từ Hắc Áp Áp nhờ mấy con quạ đen chuyện , nàng đột nhiên phát hiện một cách tiện.
Chốc lát , nhân lúc khác để ý, một con ếch xanh lớn nhảy sân hóa thành hình .
"Sư phụ." Ếch tinh hành lễ.
"Ngươi thể hiểu tiếng ếch ?" Hai mắt Tống Anh sáng lấp lánh.
Tiếng ếch?
"Sư phụ, ếch thể biểu đạt cảm xúc và sự việc đều là con vật sinh linh trí..." Ếch tinh vội vàng .
"Vậy ngươi đồng loại nào linh trí ?" Tống Anh hỏi tiếp.