Lòng Cát Đại hạ quyết tâm.
Tiền thể kiếm nhưng thù nhất định báo.
Nếu Tống Anh vẫn còn sống thì cuộc sống của gã cũng sẽ .
Các sẽ từng giây từng phút nhớ kỹ hôm nay gã dạy dỗ thê thảm thế nào!
Đương nhiên, chuyện do Thúy Nhan Trai dựng lên, Thúy Nhan Trai nhất định đưa tiền!
Chưởng quầy và Viên quản sự bàn bạc riêng trong chốc lát.
3000 lượng tuy nhiều nhưng Thúy Nhan Trai vẫn thể bỏ .
Chỉ là gần đây tiêu tiền như nước chảy, liên tiếp tặng lễ vật cho ít nhà giàu , những đó đều phận cao quý, lễ vật đương nhiên thể quá rẻ, hơn nữa để giữ chân khách bình thường mà cửa hàng đưa ít ưu đãi...
Tính toán như , đến lúc cuối năm, bất kể là khoản bòn rút của ông tiền bạc trình lên cho chủ nhân e rằng đều ít hơn những năm một ít...
Nghĩ như , chưởng quầy chỉ cảm thấy đau đầu.
Nếu thể lấy công thức điều chế của Tống Anh thì cũng xem như lý do để báo cáo với chủ nhân, bản ông cũng sẽ kiếm ít tiền...
"Được, 3000 lượng! Ta đưa cho ngươi 500 lượng tiền đặt cọc, nếu chuyện tiến triển thuận lợi thì đưa thêm một chút.
Đến lúc nhận công thức điều chế hoặc Tống Anh còn mạng nữa thì đưa hết bộ 3000 lượng cho ngươi!" Chưởng quầy cắn răng đồng ý.
Cát Đại căng thẳng trong lòng, gật đầu.
Sau khi gã dẫn đám rời , chưởng quầy bắt đầu trách móc hai khác bỏ độc là phế vật, giận dữ mắng chửi một trận, nhưng sợ rút dây động rừng nên thể sai chuyện nữa.
"Đại ca, Tống Anh ... Chúng đánh mà?" Trên đường trở về, các của Cát Đại nhịn mà hỏi.
Trong lòng ưu sầu.
"Ai dùng vũ lực?" Cát Đại lạnh lùng , "Tống Anh chẳng qua chỉ là một nông phụ, cho dù sức lực lớn một chút thì ? Nàng nhà bằng hữu ? Mấy các ngươi lập tức ngóng.
Cho dù là chuyện nhỏ như hạt mè lớn như đậu xanh thì cũng ngóng rõ ràng cho .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-523.html.]
Càng rõ ràng thì càng lợi cho chúng ." Mấy bên lập tức gật đầu.
Bọn họ lăn lộn ở huyện Lễ lâu như , đương nhiên vẫn chút mánh khóe.
Có tới huyện nha bỏ tiền điều tra gia cảnh của Tống Anh.
Tống Anh, thôn Hạnh Hoa, huyện Lễ, thành Dung, vong phu là Hoắc Nhung, ấu tử tên Hoắc Lâm, nương gia… từ tộc Tống thị tới chuyện Tống Lão Căn đưa trưởng tôn ở rể, cần tới hai ngày rõ ràng.
Ngoài , bọn họ còn nghĩ cách tới thôn Hạnh Hoa ngóng một phen.
Người thôn Hạnh Hoa khá bảo vệ Tống Anh, nhưng cũng vài hiểu chuyện lắm, chẳng hạn như Bao vô , chỉ cần cho mấy xu thì cái gì cũng thể .
"Tống Nhị Nha gả cho bài vị, nhi tử thì nhặt .
Có ít nàng với Hoắc Nhung tình sâu nghĩa nặng trong hai năm nàng xa nhà, nhưng mà... nghĩ là sự thật ." Bao vô , "Nếu thật sự là tình sâu nghĩa nặng thì trở thành như khi thành ."
"Như là như thế nào?" Người ngóng sửng sốt.
"Đương nhiên là danh thanh .
Lúc , khắp thôn truyền tai rằng nàng và Tống Tuân quan hệ mờ ám với .
Huynh cùng tông cùng tộc, mặc dù cùng một sinh thì cũng thể dính dáng gì tới .
Người Tống gia đương nhiên giữ nàng , nên mới gả nàng ngoài." Bao vô nhận rõ ràng.
Sau khi xuất giá, cuộc sống của Tống Anh càng ngày càng lên, tính tình như thể cam tâm gả cho một nông dân năng lực ?
Tính thì còn bằng gả cho một c.h.ế.t phù hợp!
Đối phương cho đủ tiền nên Bao vô hề giấu giếm bất cứ điều gì, gì đó.
Những lời truyền tới tai Cát Đại, gã lập tức đắc ý.
"Vừa mới cơ hội, chẳng cơ hội tới ?" Cát Đại cong môi.