Tống Anh dứt lời, Cát Đại lập tức nổi giận.
"Ngươi! Sao ngươi nuốt lời như thế! Bọn đưa tiền mà!" Cát Đại cả giận.
Tống Anh nhịn mà bật : "Đã ngoài lăn lộn mà còn ngây thơ như ? Nếu giao công thức điều chế cho các ngươi thì các ngươi buông tha cho ?" Cát Đại nghẹn họng.
Đương nhiên là .
Tuy bọn họ là đả thủ chính quy nhưng việc cho cố chủ thì chắc chắn lập công, chẳng hạn như cố chủ công thức điều chế xà phòng, dù bọn họ lấy công thức điều chế thì cũng sẽ tiện thể dạy dỗ cô nương một phen, khiến cố chủ hài lòng.
đến khi chuyện xảy với thì cảm giác khác.
Chỉ thấy con lừa trắng lao tới.
Con lừa ... thật sự điên cuồng.
Vậy mà cái miệng rộng còn chảy chút nước dãi, cặp lông mi như quạt hương bồ là đôi mắt tròn xoe to chằm chằm bọn họ khiến bọn họ nổi gai ốc.
Không đúng...
Con lừa thật sự lao tới xé quần áo ?!
Nó chỉ là một con súc sinh, thể hiểu tiếng !?
"Cút ! Cút !" Người gần nhất vội vàng hét lên.
Đáng tiếc, đau nhức thể động đậy nổi, chỉ thể giãy giụa đất.
Còn kịp bò xa hai bước con lừa cắn quần áo kéo , ngay đó...
Roẹt roẹt roẹt, xé xé xé.
Tống Anh thể ngượng mà thẳng cảnh tượng .
Dù thì Đại Bạch cũng chỉ là một con lừa, bản lĩnh c.ởi q.uần áo hết sức bình thường, nhưng hàm răng của nó tệ.
Không bao lâu , quần áo những ... đều rơi lả tả, trông quả thực là thảm án nhân gian.
Trong lòng Tống Anh thoải mái hơn nhiều.
Còn khiến nàng tr.ần tru.ồng trở về? Ha, quả báo tới ngay mắt!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-521.html.]
"Đừng là các ngươi... phục trong lòng, chuẩn tái chiến đấy chứ?" Tống Anh .
Lúc , thậm chí Cát Đại còn tự sát.
Còn tái chiến gì nữa? Huynh của gã thể giữ tính mạng còn !
Sở dĩ gã thể dẫn dắt nhiều như là vì gã hành sự oai phong! Bây giờ thì , các đều một con lừa ức hiếp, gã là lão đại thảm nhất! Sau gì còn mặt mũi nữa? Gã sống tiếp đây?!
"Muốn trả thù cũng , nhưng mà... Nhớ chuẩn đủ tiền, xem như là phí tay của ." Tống Anh lạnh một tiếng, "Trở về sống cho đàng hoàng, nếu chuyện thì đừng để bắt gặp.
Nếu ..." Tống Anh , quyết định màu một chút, đưa tay nhặt một cục đá lên bóp nát.
Trong lòng sung sướng.
Đám Cát Đại mà ngơ ngác, run rẩy.
Tống Anh phủi tay, gọi Đại Bạch , đó thản nhiên lên xe lừa, tiêu sái rời mắt đám đang hóa đá.
Sau khi rời , Tống Anh cong môi : "Đại Lực, thế nào? Có phong thái của cao nhân ?"
"..." Ngưu Đại Lực hiểu gì.
Tống Anh thấy nàng ngây thì lặng lẽ thở dài.
Cuộc sống thật sự vô cùng nhàm chán, bản lĩnh lợi hại như mà ai khen ngợi, nịnh nọt một phen.
Tối đó, Tống Anh trở về, xưởng xà phòng trong trấn cũng náo nhiệt lên.
Trong đêm tối, hai mặc đồ đen như mực lén lút trèo lên đầu tường.
bọn họ trèo lên đầu tường mấy cái con rắn nhỏ từ chân tường bò lên, thè cái lưỡi dài phát âm thanh khiến tê dại da đầu.
Chỉ thấy mấy tiếng "phập" cả hai lập tức ngã xuống đất thật đau.
Thúy Nhan Trai vẫn luôn chờ tin .
Trộm công thức điều chế là chuyện thể nào nên chưởng quầy định thả ít chất độc xà phòng.
Chỉ cần huỷ hoại danh tiếng của xà phòng thì Vạn Linh Trai sẽ thể vững nữa.
Đáng tiếc, ông chờ mãi, chờ mãi, hai nhóm phái đều trở về nhưng ai nấy đều thương.