Tục ngữ đúng, lúc nhỏ trộm một cây kim, lớn lên sẽ trộm vàng.
Hắc Áp Áp hóa thành hình , trông chỉ mới mười ba, mười bốn tuổi mà trộm hẳn vàng, nếu sống thêm mấy trăm năm thì còn tới mức độ nào nữa?
Hắc Áp Áp hoảng sợ, vẻ mặt kinh hoàng, giãy giụa mấy cái, đó hai mắt đẫm lệ.
Nhím tinh vùi trong góc giường lập tức hiện , căng thẳng Hắc Áp Áp, đó dè dặt lên tiếng: "Lão đại... nàng hiểu chuyện, đừng nóng giận."
Tống Anh cũng hẳn là tức giận, chẳng qua là cảm thấy dường như con vật nhỏ cho rằng tìm chỗ dựa nên mới kiêng nể gì như ?
Nàng thể chỗ dựa, nhưng cũng giới hạn.
"Đã tự học bản lĩnh trộm cắp đúng ? Ta cho phép ngươi xả giận nhưng bảo ngươi những chuyện dư thừa khác ?" Giọng Tống Anh vô cùng lạnh lùng.
Nàng dáng vẻ uy nghiêm của lúc trông vô cùng đáng sợ.
Đáng sợ tới mức Hắc Áp Áp ngay cả cũng dám , mím chặt môi, dám cử động.
"Nếu ngươi theo thì tuân thủ nguyên tắc của , trộm đồ chính là đánh mặt mũi của ." Tống Anh nghiêm giọng hơn mấy phần, "Tối nay ngươi cứ treo tường .
Nếu cảm thấy ấm ức thì ngày mai chờ rắn tinh tới, bảo đưa ngươi ."
"Ta ... Lão đại, , dám nữa..." Hắc Áp Áp vội vàng .
Nàng chỉ nghĩ rằng Hứa tiểu thư là nên lấy đồ của nàng trợ cấp cho lão đại...
Lão đại tiền.
Tống Anh đương nhiên con quạ gáy xám suy nghĩ cho nàng.
Nàng ngăn cản chuyện dạy cho Hứa tiểu thư một bài học.
Thế nhưng, nếu Tống Anh lấy tiền của khác thì cũng quang minh chính đại mà lấy, khiến khác thể gì, cam tâm tình nguyện đưa chứ lén lén lút lút lấy?
"Hứa tiểu thư vốn , nhưng ngươi như thì chúng thành kẻ tiểu nhân tay lưng." Tống Anh nhạo một tiếng.
Mặc dù là trộm nhưng cũng chia thành hai loại đấy.
Một là cướp của nhà giàu chia cho nhà nghèo, hai là chiếm của riêng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-513.html.]
Trộm cắp là kém cỏi mà còn đưa tang vật trong tay nàng...
"Ta, sẽ bảo chúng nó trả đồ về..." Giọng của Hắc Áp Áp lúc nhỏ như tiếng muỗi kêu.
Tống Anh hừ một tiếng.
Trẻ con còn nhỏ, cần dạy dỗ.
Ngưu Đại Lực thấy quạ gáy xám vô cùng đáng thương thì nỡ: "Đại tỷ, nó đều là vì giúp ..."
" , treo ngươi lên cùng với nó nhé." Tống Anh vung tay, treo cặp tỷ tình cảm khăng khít lên cùng một chỗ.
Trước đây, Tống Anh răn dạy Ngưu Đại Lực đa phần là vì nàng thật sự sai, còn đưa thẳng pháp trường là nàng sợ hãi nhất.
Ánh sáng màu vàng ... Thật đáng sợ!
Tống Anh khiến Hắc Áp Áp nhớ thật kỹ bài học nên mới bày sắc mặt mới khó coi như , ngay cả con nhím nhỏ bên cạnh cũng dám lên tiếng.
Cầu xin cũng vô dụng, chờ , chờ đến sáng là . , Hắc Nha quả thực đúng.
Trước đây, lúc ở với Rắn đại ca, nàng dè dặt, gần như dám đắc tội với rắn tinh, bây giờ theo lão đại, ngờ dám càn rỡ như .
Lúc dạy dỗ một trận, sẽ yên phận hơn. Bên , Hứa tiểu thư nhốt trong nhà vô cùng hoảng sợ.
Ba con quạ đen xông phòng ngậm đồ của nàng , khi còn ị lên đầu nàng ...
Nàng tức giận mắng to mấy câu, khi mắng xong bắt đầu sợ hãi.
Trên đời thật sự yêu quái.
Có yêu quái đang trả thù nàng ...
Mặc dù bọn nha giải thích rằng quạ đen thích những thứ lấp lánh nhưng Hứa tiểu thư vẫn hoảng hốt, ban đêm phát sốt, trong lúc ngủ mơ còn quên cầu xin Ngưu Đại Lực tha mạng.
Cha nương Hứa gia thấy thế thì thở ngắn than dài, cảm thấy nữ nhi thật sự dạy dỗ quá thất bại.
Hôm , bọn họ quyết định đưa tới cữu gia tĩnh dưỡng để tránh đầu sóng ngọn gió, cũng như để tu dưỡng tính.
Tuy nhiên, khi tới cữu gia, e rằng khó tìm một hôn phu nhà quyền quý...