THẦN TIÊN HẠ PHÀM LÀM RUỘNG NUÔI YÊU QUÁI - Chương 509

Cập nhật lúc: 2025-07-22 12:08:08
Lượt xem: 68

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Con nhím nhỏ sẽ thêm chữ gì đằng tên nhỉ?

"Ngươi... tên là Vận Linh nhé?" Trong đầu Tống Anh đột nhiên xuất hiện chữ .

Nghĩ đến nhím, Tống Anh chỉ thấy mắt hiện lên hình ảnh một con vật nhỏ ghim đầy trái cây lưng, lén lút chuyển nhà.

"Được." Mặt nhím tinh ửng đỏ, gật đầu.

Thấy thêm chữ gì đằng tên, Tống Anh thở phào nhẹ nhõm.

Sau đó, nàng tò mò hỏi Hắc Vân Thanh: "Vì ngươi lấy họ Hắc cho ?"

"Bởi vì màu đen mà? Ta cũng thích màu đen nữa." Hắc Nha thản nhiên trả lời.

"..." Tống Anh còn lời nào để , dứt khoát sang hỏi rắn tinh: "Ngươi cũng là màu đen mà? Vì mang họ Hắc mà mang họ Kim?"

Rắn tinh sửng sốt: "Sở dĩ sinh linh trí là do trời giáng sấm sét đánh trúng nhưng may mắn chết..."

"..." Mí mắt của Tống Anh giật giật. Nàng hiểu.

Tâm tư của yêu quái... thật sự đơn thuần...

Ếch tinh thích lá sen mát mẻ thưởng thức hoa sen nên tự đặt tên cho là Thanh Liên, rắn tinh thì bởi vì tia sét vàng đánh trúng, còn Hắc Nha...

Nàng cảm thấy đặt tên cho Hắc Nha quá tệ.

Tên Vân Thanh gì chứ? Quá tục, đáng lẽ nên tên là Áp Áp!

Không quạ gáy xám sống thành đàn ?! Lúc bay tới bay lui chẳng đen nghìn nghịt ?!

Tống Anh hối hận, nhưng đặt tên thì như bát nước đổ , nếu sửa thì vẻ thành ý, chỉ đành đè nén sự xúc động trong xuống.

Nàng sang mỉm với Hắc Áp Áp, đó lấy ba trái dưa lê lớn: "Lần đầu tiên gặp mặt quà gì tặng cho các ngươi, mời các ngươi ăn dưa nhé!!"

Nàng lấy dưa khiến ba rắn tinh sửng sốt.

Sau đó...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-509.html.]

Gần như chỉ trong chớp mắt đưa tay cầm lấy, tới lui dè dặt cắn một miếng nếm thử.

Vừa nếm thử thì dừng , lập tức nuốt hết trái dưa.

"Ngon quá!" Trong mắt Tống Anh, bản thể của Hắc Áp... Hắc Vân Thanh tỏa khí tức màu đen ánh tím ở giữa.

Áo choàng của con nhím nhỏ cũng nổ tung.

Lúc , thứ vốn dĩ như chiếc áo choàng lông vũ mềm mại hẳn là thể đ.â.m nát với vô lỗ thủng.

"Đại tỷ, bọn họ còn tiền đồ hơn cả ..." Ngưu Đại Lực lén lút thì thầm tai Tống Anh một câu.

Chẳng chỉ là một trái dưa thôi ... Nhớ lúc , khi nàng ăn đầu tiên cũng cảm thấy ngon nhưng hề hưng phấn tới mức dậm chân tại chỗ mà?

Tống Anh lặng lẽ trợn to mắt.

Ngưu Đại Lực... nàng quen , nhận thức ăn tưới linh thủy lợi ích gì, chỉ cảm thấy ngon miệng mà thôi!

ba yêu quái thể giống nàng ?

"Người cảm thấy thứ lợi với đạo hạnh." Tống Anh bất đắc dĩ, trâu nhà đương nhiên cưng chiều .

"Lão đại!" Hắc Nha lập tức quỳ xuống, "Thật sự ăn ngon hơn thứ đại ca mua về nhiều! Vừa ngọt thơm, bụng cảm thấy cả tràn trề sức mạnh! Ngon hơn dầu gội Thanh Ti ăn xong là sùi bọt mép nhiều!"

"Thích lắm!" Hai mắt của Vận Linh cũng lấp lánh như ánh .

Tâm trạng của rắn tinh vô cùng kích động: "Cô nương... thứ trân quý vô cùng, bọn gì báo đáp..."

Tống Anh lắc đầu: "Đều là một nhà, chỉ cần một miếng ăn thì sẽ thiếu phần của các ngươi."

Nói như tức là còn thể ăn thứ nữa ?

Tuy rằng đó rắn tinh tin tưởng Tống Anh nhưng đó đều dựa trực giác sống nhiều năm của , còn giờ khắc thì khác.

Ở thời đại ngay cả nhân sâm cũng ngon , mà Tống cô nương thể lấy dưa lê ngon miệng như thế, e rằng là... phúc tinh của Yêu tộc bọn họ?

"Phải , các ngươi từng ăn dầu gội Thanh Ti ?" Tống Anh cau mày.

Loading...