Làm một con quạ gáy xám, nàng thật sự nhiều lắm.
Từ khi hóa hình, nàng mới theo Rắn đại ca, ít chuyện xưa của yêu quái.
Bây giờ, trong mắt nàng , rắn tinh là lợi hại nhất.
Nàng hận thể đầu thai nữa, cho dù biến thành một con rắn nhỏ độc cũng .
"Tống cô nương hẳn chỉ là một bình thường, nhưng tay nàng cầm roi vàng, khác với những con khác.
Tính cách dịu dàng cởi mở, cũng lòng bao dung lớn đối với yêu quái chúng .
Dù là rắn độc nhưng hề ghét bỏ ." Rắn tinh vô cùng nghiêm túc .
Hắn sống lâu, còn ngây thơ như quạ gáy xám. Hắn cũng con vô cùng thù địch loài rắn.
Trên đời còn nghề bắt rắn đấy.
Gan của loài rắn bọn họ thể thuốc, thịt thể nấu canh, thế nhưng vẻ bề ngoài lạnh lùng, khó coi, yêu thích như chó thỏ, chỉ cần xuất hiện ở khu vực của con sẽ thấy tiếng kêu sợ hãi, ghét bỏ.
Tống cô nương hề lộ bất cứ biểu cảm sợ hãi nào.
Rắn tinh dặn dặn , cuối cùng mới khiến hai con vật yên tâm.
Còn dạy dỗ suốt đêm.
Hôm , khi tới giờ hẹn, mới dẫn theo hai "vãn bối" tới nhà trọ.
Bị rắn tinh lải nhải dặn dò suốt cả buổi tối, hai yêu quái đều căng thẳng, lúc bước cửa cũng dám ngẩng đầu lên, qua khỏi cửa lập tức quỳ xuống "bịch" một tiếng, vội vàng lạy ba lạy.
Khiến Tống Anh sợ tới mức suýt nữa nhảy dựng lên. "Đây là..." Mới sáng sớm, lễ lớn đấy?
Nàng còn chuẩn bao lì xì... Không lắm !
Rắn tinh mỉm : "Bọn họ là tiểu bối, chào hỏi là chuyện nên .
Nếu cô nương ngại thì hãy thu nhận chúng nó. Hiện giờ, chúng nó thể miễn cưỡng duy trì hình .
Mặc dù thời gian dài nhưng ít nhiều cũng thể dùng ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-508.html.]
"Đứng lên ." Tống Anh thật sự cảm thấy quỳ như thích hợp.
Mặt còn thấy rõ thì chuyện?
Hơn nữa, nàng cũng từ khi nào mà bối phận của tăng lên...
Lúc , hai yêu quái mới bò dậy.
Tống Anh cực kỳ hứng thú với tên của yêu quái, bởi vì dường như chúng nó đều lấy tên khá kỳ lạ, chẳng hạn như Ngưu Đại Lực, chẳng hạn như Thanh Liên, thậm chí còn con rắn tinh mắt , ngờ tên là Kim Quang...
"Ta tên là Tống Anh, các ngươi tên là gì?" Tống Anh hỏi.
Hai yêu quái dè dặt ngước lên Tống Anh. Hai yêu quái đột nhiên cảm thấy...
Trong lòng sợ, nhưng cảm giác giống như thấy nương ruột...
"Tiên sinh bọn vẫn bản lĩnh hóa hình nên chờ tới lúc bọn thể duy trì hình liên tục mới lấy tên.
Bây giờ, gọi là Hắc Nha, gọi là A Vị." Quạ gáy trả lời.
Tống Anh cảm thấy tóc của cô nương mắt.
Mái tóc đen nhánh, mềm mại, óng ả, đôi mắt to tròn như quả nho còn lấp lánh, trông cực kỳ tinh thần.
"Hay là cô nương đặt tên cho bọn họ ?" Kim Quang mở miệng. "Được đó, đó!" Hắc Nha vội vàng gật đầu.
Tống Anh khó xử, nàng thật sự cũng là một phế vật đặt tên...
"Thật sự để đặt ?" Tống Anh cau mày, thấy hai lập tức kiên định gật đầu thì : "Ngươi bay, gọi là Vân Thanh ?"
"Được!" Hắc Nha lập tức gật đầu, "Từ hôm nay trở , tên là Hắc Vân Thanh!"
"..." Mí mắt của Tống Anh giật giật.
Nàng... chỉ hai chữ Vân Thanh thôi mà? Sao thêm chữ "Hắc" đằng chứ?!
Thế nhưng, ngay cả Ngưu Đại Lực lưng nàng cũng hề cảm thấy gì , thậm chí còn vô cùng tán thành gật đầu!
Đối diện với ánh mắt của con nhím xinh xắn bên cạnh, Tống Anh phần yên.