THẦN TIÊN HẠ PHÀM LÀM RUỘNG NUÔI YÊU QUÁI - Chương 503

Cập nhật lúc: 2025-07-22 12:07:52
Lượt xem: 71

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục lão gia tử hề cảm thấy khó chịu, ngược còn mấy phần vui mừng.

Đã như , hẳn là tôn tử của ông sẽ còn cao ngạo mà chịu thi nữa nhỉ?

Lục Giai yên lặng suy ngẫm.

"Tống cô nương ..." Lục Giai do dự một chút, cuối cùng vẫn , "Trước đây khi gặp nàng, nàng còn đang đánh xe lừa bán đồ, thật sự quan hệ với....

Hoắc gia."

"Bởi vì cô nương thành thật, dựa dẫm khác." Lục lão gia tử khen ngợi.

Đó chính là Hoắc gia, cho dù chỉ là chất tức phụ nhi thì cũng dính dáng tới Hoắc gia.

Chỉ cần nàng đồng ý, chẳng lẽ Hoắc đại nhân nuôi nàng ?

Ngay cả thập lý hồng trang cũng hứa hẹn , để ý chút tiền ?

Thế mà cô nương vẫn tự kiếm tiền, xem cũng là cốt khí.

"E rằng phúc khí của cô nương vẫn còn ở phía ." Lục lão gia tử thêm.

Nếu nàng tái giá thì sẽ Hoắc đại nhân bảo vệ cả đời. Nếu nàng tái giá thì vàng bạc phòng , cuộc sống sẽ quá tệ.

Huống hồ, Hoắc đại nhân còn giúp nàng trấn cửa, tất nhiên sẽ tìm nam nhân quá kém!

Ngoài còn ca ca nàng, Tống Tuân .

Tuy xuất nhưng khiêm tốn, hiểu chuyện, cũng cố gắng vươn lên.

Người như sớm muộn gì cũng ngày thành công.

Nhìn tôn tử của ông , dù vẫn non nớt, may mà hôm nay hiểu chuyện, còn kết giao bằng hữu với Tống Tuân.

Nếu lúc nãy cố ý nhục Tống Tuân, còn quả ngon để ăn ?

"Sau ... thường xuyên qua với Tống Tuân , ngươi cũng cần áp lực quá lớn." Lão gia tử thương xót tôn tử, cuối cùng vẫn dặn dò thêm một câu.

Lục Giai gật đầu.

Hắn cũng tôn nghiêm của , nghĩ tới chuyện lấy lòng, nịnh nọt Tống vì Hoắc đại nhân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-503.html.]

Hơn nữa, Tống Tuân cũng loại tiểu nhân.

Bên , bốn Tống Anh cùng xe lừa.

Tống Tuân cố kỵ Kim nên dám hỏi nhiều, thấy vẻ mặt của thản nhiên thì trong lòng mới yên tâm hơn mấy phần.

Vốn tưởng rằng gả cho thích, ngờ đột nhiên xuất hiện một trưởng bối.

Nếu là trưởng bối bình thường thì thôi , là một nhân vật lớn...

Hy vọng là phúc chứ họa!

Sau khi tiễn Tống Tuân, Tống Anh đặt một phòng ở nhà trọ Phúc Lai gọi mấy món ăn yêu thích, mời Kim dùng cơm.

Kim vô cùng nghiêm túc và tập trung, trong lòng hoảng loạn, nhất là khi Tống cô nương đối diện , nghiêm nghị chằm chằm thì cảm giác căng thẳng khi trưởng bối hoặc thợ săn theo dõi.

"Tại hạ... tên là Kim Quang... là, là..." Kim cẩn thận xung quanh, "Là một con rắn đen tu hành ngàn năm..."

"Có độc ?" Tống Anh sửng sốt, tò mò hỏi. Kim gật đầu.

Tống Anh căng cứng .

Ngưu Đại Lực vội vàng dậy, lui về một bước thật xa.

Rắn... còn độc... Sẽ ăn thịt trâu!

Đại tỷ tuyệt đối đừng mang thứ về, nhà bọn họ đều là động vật nhỏ ngoan ngoãn, huống hồ, rắn sẽ ăn Ếch ca! Thân của nhân sâm cũng chịu chuyện gặm cắn...

Tống Anh thể thấy bản thể của Kim . Nói thật thì con rắn đúng là đáng sợ.

Bề ngoài, mang hình dáng của bình thường, nhưng trong mắt nàng là một con rắn khổng lồ dài năm, sáu thước!

Toàn là vảy màu đen óng ánh ngũ sắc! Đầu rắn quả thực đặc trưng của rắn độc...

Tuy Tống Anh cảm thấy con rắn đáng sợ nhưng mà nàng sợ hãi.

Cùng lắm là cảm thấy dáng vẻ ... ghê tởm mà thôi.

Ngoài , trong tay con rắn tinh từng dính dáng đến mạng , hẳn là một con... rắn độc lý trí.

Loading...