Tống Anh chỉ xem yêu quái, quá để ý tới sự thăm dò của tiểu cô nương .
"Vậy... Xin hỏi Tống cô nương, nhà ... gì? Là thích nhà ai?" Cô nương cũng lớn gan, tiếp tục hỏi.
"Ta chỉ là một nông phụ bình thường." Tống Anh đưa mắt đối phương một cái, "Hôm nay tới đây để mở mang tầm mắt mà thôi."
"Ồ..." Người nọ mím môi, đó cách Tống Anh xa một chút.
Nghe ...
Nàng xe lừa tới.
Nghe thật dơ bẩn.
Chỉ chốc lát , bữa tiệc chính thức bắt đầu.
Nhóm khách nam đều vì kết bạn mà tới, trong khu vườn cách bình phong một .
Thật bình phong tác dụng lớn, chẳng qua là trông vẻ tuân thủ lễ nghi, cho thể diện mà thôi.
Chờ tới lúc thưởng thức hoa cúc, thật nam nữ cũng thể ở cùng .
Lục Giai cho mang hoa cúc mà nhà chuẩn .
Hoa cúc mà Lục gia chuẩn đều tương đối bình thường, chẳng qua là để nền mà thôi, nếu chọn loại hoa quá thì những vị khách tới đây tiện lấy hoa cúc mà mang theo .
Sau khi Lục Giai hàn huyên mấy câu, lập tức chủ động mở đầu.
"Chậu của là cúc Phật Đầu do thợ trồng hoa cẩn thận chăm sóc, cánh hoa bên ngoài màu trắng, ở giữa màu vàng, vẻ ngoài vô cùng xinh , hề bất kỳ tỳ vết nào... Ta cảm thấy thể tô điểm thêm cho mùa thu." Người chuyện vô
cùng tự tin.
"Không tệ, đúng là cúc Phật Đầu cao cấp.
mà... hoa cúc màu vàng vẫn tôn quý hơn một chút. Chậu cúc của màu vàng rực rỡ, cánh hoa dày đặc, trông như lúm đồng tiền, toát lên vẻ phú quý.
Nó nở sớm, thợ trồng hoa nhà tốn nhiều tâm huyết mới thể giữ chậu hoa đến tận hôm nay đấy..."
"Nhìn kỹ thì vẫn mấy phần héo úa, hơn nữa... cúc trắng cũng hề kém hơn cúc vàng.
Chậu Kim Bôi Ngọc Bàn của ba lớp lá lớn, đường kính của bông hoa tận ba tấc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-491.html.]
E rằng ở đây chậu nào lớn khí phái như nó nhỉ?"
"..."
Bên phía khách nam náo nhiệt đến cực điểm, trong khi các khách nữ hiểu chuyện, đều im lặng lắng .
Nhất thời thấy giọng Tống Tuân.
Thế nhưng, trong các nam nhân ở đây, ai cũng lòng đố kỵ và khinh thường, vẫn ít chướng mắt Tống Tuân.
Huống hồ, hôm nay tới đây đều là công danh, hoặc là giàu , chỉ Tống Tuân công danh quê mùa, đương nhiên sẽ khiến cảm thấy vui.
"Sao thấy Tống công tử chuyện?" Người lên tiếng tên là Quách Ngang.
Hắn mở miệng, bên khách nữ cũng một vị Quách tiểu thư sang Tống Anh: "Chắc hẳn Tống cô nương và trưởng ngươi chuẩn cùng một loại hoa cúc nhỉ? Hay là bày xem thử ?"
Tống Anh lúc mới ngẩng đầu lên.
"À, bưng lên ." Tống Anh trái một chút . Nha sửng sốt, vội vàng tiến lên.
"Ra vẻ cái gì chứ." Quách tiểu thư hừ một tiếng, "Hứa tỷ tỷ, ngươi cảm thấy hoa của nàng là loại nào?"
"Có thể là loại nào chứ, chẳng qua là loại màu mơ chín thường thấy thôi." Hứa tiểu thư nhàn nhạt .
"Màu mơ chín chính là màu nhất, nếu chăm sóc thì cũng là một tuyệt phẩm hiếm khó tìm, nhưng loại thường thấy dễ soi mói.
Loại cúc màu mơ chín gọi là tuyệt phẩm cực kỳ hiếm gặp, e rằng thứ bọn họ lấy chỉ là hàng bình thường thị trường, xem như... quá bắt mắt cũng hề mất mặt.
là nhà quê vẻ đây." Quách tiểu thư châm chọc.
Ở , ở đó ganh ghét, đố kỵ.
Tống Anh tai thính, thấy bộ những lời rõ ràng. Thở dài.
Rốt cuộc giống hoa cúc mà nàng mang tới tên là gì... Nàng thật sự .
Nhìn mắt là .
Trong gian của nàng cũng mấy chậu hoa cúc giống hoa cúc lúc nãy mà Lục Giai cho mang , chẳng hạn như Nhị Kiều, Ngân Niệm Tuyến, Phấn Hạc Linh gì đó...
Nàng chỉ ăn, trình độ thưởng thức còn học hỏi thêm. Nàng nhận giữa những giống hoa gì khác .