THẦN TIÊN HẠ PHÀM LÀM RUỘNG NUÔI YÊU QUÁI - Chương 487

Cập nhật lúc: 2025-07-16 04:32:11
Lượt xem: 72

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phụ nhân xong thì lập tức rời .

Còn mua bán gì nữa? Bị xem thành coi tiền như rác thì trong lòng thể thoải mái ?

Sắc mặt của chưởng quầy khó coi đến cực điểm: "Son phấn của nhà đều dùng hoa tươi mới nhất trong quý, hương liệu quý giá nhất, do đại sư phụ mời từ kinh thành tới , Ý Quân Phường thể so sánh ?! Giá cả tuy đắt một chút nhưng là tiền nào của nấy!"

Thiếu gia nhà giàu cau mày.

"Ta thấy Thúy Nhan Trai các ngươi chính là cố ý lừa gạt đồ ngốc đúng ? Lấy Thu Hoa cao của nhà các ngươi , mùi hương và hiệu quả khi bôi lên mặt giống y như đúc phấn mặt Chiêu Bài của Lang Tuyết Phường năm đó.

Năm đó, Lang Tuyết Phường bán thứ với giá 80 văn một hộp. Nhà các ngươi bán với giá 8 lượng bạc! Người bình thường lẽ sẽ nhà các ngươi lừa, tưởng là sản phẩm mới, nhưng tức phụ nhi nhà từng nghiên cứu ít hương liệu, từ nhỏ khứu giác nhạy hơn hẳn so với thường, ngửi thử các ngươi lừa bạc!" Trong những xem náo nhiệt, đột nhiên hô lên.

Vừa , qua đường lập tức khiếp sợ. 80 văn mà bán 8 lượng?!

"Như thì quá độc ác !?"

"Ta thấy chuyện là thật đấy.

Từ khi Thúy Nhan Trai tới đây, mấy cửa hàng son phấn trong trấn đều ăn nữa.

Nếu Ý Quân Phường dầu gội Thanh Ti và xà phòng thu hút khách hàng thì cũng sớm ăn nữa ."

"Ta một biểu cữu đây việc ở Lang Tuyết Phường, đó từng với chuyện ..."

"Ta một hộp son môi giống y như đúc cửa hiệu lâu đời Ý Quân Phường, chỉ khác tên thôi mà... giá cả cũng đắt gấp mấy chục ."

"..."

Ngụy Sài vui mừng trong lòng.

Náo nhiệt như , hẳn là thành công nhỉ?

Nhìn sắc mặt của thiếu gia nhà giàu và mấy vị khách khác, Ngụy Sài thở phào nhẹ nhõm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-487.html.]

"Ca, mua đồ của nhà nữa! Nhà tiền cũng nên tiêu như ! Đây chẳng là giúp kẻ ác chuyện ?!" Cô nương bên cạnh thiếu gia nhà giàu hầm hừ, lập tức ném phấn mặt mới mua trong tay xuống đất.

Sau đó trong xe ngựa, tránh để mất mặt.

Thứ bá tánh bình thường chỉ tốn mấy chục văn để mua mà nàng tốn mấy trăm văn, thậm chí mấy lượng bạc?

Chưởng quầy của Thúy Nhan Trai quả thực ăn gan hùm mật gấu !

Thiếu gia đột nhiên hiểu rõ vì chưởng quầy Thúy Nhan Trai tìm như .

Có nhiều tiền như thúc đẩy, chuyện gì mà ?

"Chưởng quầy, bản lĩnh kiếm tiền của ngươi đúng là thiên hạ vô song đấy? Cũng chủ nhân lưng ngươi rõ sổ sách trong tay ngươi !" Thiếu gia hừ một tiếng, cũng bước lên xe, khi thì thoáng qua Ngụy Sài đất, thêm: "Chưởng quầy, nếu thật sự xảy chuyện gì... thì nhà các ngươi thể thoái thác tội của nhỉ?"

"..." Chưởng quầy ngơ ngác, "Vị thiếu gia , ... đây..."

Ông thế nào đây?

Những kẻ lắm miệng xem náo nhiệt bên ngoài chê lớn chuyện đều hết sạch !

Nói đồ của nhà ông khác gì đồ của những cửa hàng son phấn đây?!

Giống , tìm am hiểu tới xem một chút sẽ .

Ông cũng dám lời dối !

nếu giống ... chẳng thừa nhận bọn họ xem giàu ở huyện Lễ là đồ ngốc mà trêu đùa ?!

Chưởng quầy chịu đả kích lớn, đầu óc choáng váng. Vậy mới đây?

"Nhận ! Mau chóng nhận ! Mấy các ngươi mau chuẩn chút lễ vật..." Chưởng quầy vẫn còn chút tỉnh táo, "Cứ , nhà chúng chỉ bán son phấn mà còn bán thứ hầu hạ cho quý nhân thoải mái..."

Sau khi lời , bản ông cũng cảm thấy trong miệng như nhai sáp.

Loading...