Thúy Nhan Trai mấy đả thủ*, bọn họ thấy tiếng động thì lập tức chạy tới.
*Đả thủ: Chỉ những giỏi đánh Ngụy Sài thấy thì sợ tới mức run rẩy, gào lên:
"Thúy Nhan Trai các ngươi gì, lén lút chuyện , thì g.i.ế.c diệt khẩu!"
Hiện giờ vẫn đang ở trong cửa hàng, ngay khi gào lên, ít khách hàng sang .
Viên quản sự cau mày: "Mau đuổi ngoài !"
Nói xong thì vội vàng sang nở nụ lấy lòng với các khách hàng khác: "Đã quấy rầy chư vị .
Cũng kẻ điên từ tới, đòi tiền thì hươu vượn."
"Ta hươu vượn! Ta sớm hỏi thăm , các ngươi thấy xà phòng của Ý Quân Phường bán chạy, tiểu nương tử hợp tác với Ý Quân Phường chướng mắt Thúy Nhan Trai các ngươi khiến các ngươi sinh lòng oán hận nên mới sai dụ dỗ nhà của tiểu nương tử tới sòng bạc!" Ngụy Sài vội vàng hét lên.
Đang dở thì khiêng lên, quăng ngoài, ngã sõng soài đất.
"Aaaaa!" Ngụy Sài đột nhiên che tay , thét lớn, "Thúy Nhan Trai g.i.ế.c diệt khẩu !"
"Người của Thúy Nhan Trai các ngươi đúng là gì! Nhà thì thấy khác , lén lút ngáng chân hại ! Ta theo lời các ngươi sai bảo mà trả thù lao cho !" Ngụy Sài sợ bản bịt miệng, "Các ngươi ! Những thật sự g.i.ế.c ! Tay lúc phế !"
Ngón tay của Ngụy Sài Tống Anh giẫm gãy.
Lúc bước cửa hàng, ai chú ý tới chuyện , nhưng ngón tay của , phát hiện ngón tay cong thành độ cong khó tin thì sợ hết hồn.
Chưởng quầy của Thúy Nhan Trai giận dữ, đưa mắt hiệu cho Viên quản sự cho xử lý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-484.html.]
"Ngụy Sài, ngươi còn lấy tiền nữa !?" Viên quản sự qua, thấp giọng .
Ngụy Sài hừ một tiếng.
Nếu Viên quản sự hòa nhã đồng ý đưa tiền ngay từ đầu thì chắc chắn sẽ ngoan ngoãn cút , nhưng bây giờ thì khác.
Hắn đắc tội với Thúy Nhan Trai, cho dù bây giờ Viên quản sự đưa tiền cho thì đó cũng thể cho cướp .
Nếu Viên quản sự gì đó với , chẳng dễ như trở bàn tay ?
Trước đây, từng Thúy Nhan Trai chi nhánh ở khắp nơi, còn là sản nghiệp của quý nhân ở kinh thành, trốn cũng trốn !
Còn bằng liều mạng ở huyện Lễ một phen, nếu đại tiên thật sự thể huỷ hoại Thúy Nhan Trai thì cần lo lắng Thúy Nhan Trai trả thù nữa!
Giờ phút , nhất nên ngoan ngoãn sống mí mắt của khác, khiến Thúy Nhan Trai thể bắt ! "Các vị quý nhân ! Quản sự tới uy h.i.ế.p ! Nếu Ngụy Sài xảy chuyện gì thì đều do Thúy Nhan Trai bọn họ !" Ngụy Sài vội vàng quỳ mặt đất, "Nếu bụng chủ cho , Ngụy Sài nhất định sẽ trâu ngựa để báo đáp..."
Tướng từ tâm sinh, trông Ngụy Sài cũng quá đáng tin nhưng vẻ đáng thương.
Quần áo cũ kỹ bẩn thỉu tả nổi, hai mắt thâm đen vô thần, hơn nữa ngón tay thật sự gãy.
"Ta chưởng quầy, lời là thật giả ?" Một thiếu gia nhà giàu đưa mấy nhà tới đây mua đồ buồn hỏi một câu.
"Ôi chao! Thiếu gia, bọn là ăn đàng hoàng, thể loại chuyện như chứ?" Chưởng quầy vội vàng lên tiếng.
"Ngươi đương nhiên sẽ thừa nhận!" Ngụy Sài phi một tiếng, "Hôm nay cũng cần mặt mũi nữa.
Không dối gạt , cũng lành gì, vì chút tiền mà đồng ý với yêu cầu của Viên quản sự, chuyện với hảo hữu của ... Ta liều như chỉ để kiếm chút tiền sống tiếp thôi, nhưng ngờ Thúy Nhan Trai bọn họ quỵt nợ!"