THẦN TIÊN HẠ PHÀM LÀM RUỘNG NUÔI YÊU QUÁI - Chương 479

Cập nhật lúc: 2025-07-16 04:31:51
Lượt xem: 45

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Anh chậm, trong tay cũng mang theo vài thứ nhưng quá nặng.

Có mấy , nàng nhân lúc ai chú ý tới thì bỏ đồ gian, thế nên đường cũng quá phiền toái.

Hẻm nhỏ quanh co ngoằn ngoèo, càng càng thấy ít , bao lâu thì tới một hẻm cụt.

Tống Anh cũng cảm thấy dễ dàng. Không ngờ hẻm cụt khó tìm như .

"Đại chất nữ." Quả nhiên lưng vang lên giọng của Ngụy Sài, giọng còn mang theo mấy phần đáng khinh.

Tống Anh đầu , đặt đồ xuống: "Hóa là Ngụy đại thúc.

Tâm địa thật lương thiện, chẳng lẽ lo lắng đường nguy hiểm nên mới theo tới đây?"

"Bớt giả ngu với !" Ngụy Sài tức giận, "Đưa tiền và khế ước đây!"

"Không , ngươi bản lĩnh thì tự tới đây mà cướp.

mà đừng trách nhắc nhở ngươi, nếu cướp thì đừng ." Tống Anh bình tĩnh.

Bây giờ nàng là tiến hóa, chừng còn sức lực lớn hơn Ngưu Đại Lực.

Ngụy Sài Tống Anh chọc tức tới bật .

Cô nương ngu đúng ? Nàng quả thực khôn khéo, lừa sạch gia tài của , nhưng nếu khen nàng khôn khéo thì mấy phần ngu ngốc, thật sự cảm thấy là thiên hạ vô địch ?

Trong con hẻm nhỏ lặng ngắt như tờ, đường tới đây, cẩn thận quan sát, mấy nhà xung quanh dường như đều ở nhà, ít căn nhà cũ nát, e rằng gào rách họng cũng ai bụng ngang qua!

Đã như còn mau quỳ xuống xin tha, ngược còn khoác mà ngượng?!

là tiểu nha đầu nực !

mà...

Ngụy Sài l.i.ế.m môi.

Đại chất nữ giọng như chim hoàng oanh, chắc hẳn dung mạo cũng tệ nhỉ? Nếu thì...

Ngụy Sài nở nụ đáng khinh.

Tức phụ nhi của bỏ trốn từ lâu, bao lâu nếm mùi vị nữ nhân... Hôm nay thể trách , là đại chất nữ tự đưa tới cửa.

Hắn cũng gì quá đáng, lát nữa... kéo một căn nhà trống gần đây mây mưa một phen...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-479.html.]

Phải , trong tay đại chất nữ còn 150 lượng bạc đấy.

Người là của , tiền đương nhiên cũng thế.

Nghĩ như , Ngụy Sài từ từ tiến tới gần, hai tay chà xát , cong môi với Tống Anh.

Vươn tay .

"Bịch!" một tiếng, Tống Anh đưa chân đá chân , khiến ngã xuống đất.

Ngụy Sài còn kịp phản ứng, cơ thể ngã xuống.

Hắn cảm thấy lục phủ ngũ tạng suýt nữa thì vỡ nát, đau nhức, thể bò dậy nổi!

Tống Anh tủm tỉm tới, nhấc chân giẫm lên tay Ngụy Sài: "Ngụy đại thúc, bảo ngươi cẩn thận, ngươi lời như ?"

"Ngươi, ngươi... Áaaaa!!!" Ngụy Sài đau đến nhe răng.

"Bảo ngươi việc thì lo cho , chỉ cần kết quả tệ thì ngươi sẽ luôn một miếng cơm để ăn.

Thế nhưng ngươi thì , đường sống đ.â.m đầu đường chết.

Người xem, nếu hôm nay phế tay chân của ngươi thì ai chủ cho ngươi ?" Tống Anh khẩy, tiếp.

Ngụy Sài lập tức tê dại da đầu.

Có cái rắm!

Ở chỗ bốn bề vắng lặng , ai thấy nàng tay?!

"Đại chất nữ! Có chuyện gì thì từ từ..." Ngụy Sài vội vàng lên tiếng, nhưng mới mở miệng cảm thấy ngón tay đau nhức, nhất thời kêu to "Áaaaa".

Tống Anh cho một bài học nhỏ , đó mới : "Đi gây phiền phức cho Thúy Nhan Trai.

Mặc kệ ngươi dùng cách gì, hy vọng lên trấn, tất cả trong trấn đều quản sự và chưởng quầy của Thúy Nhan Trai đều gì.

Nếu bọn họ sống thì ngày lành của Ngụy đại thúc tới ."

Tống Anh xong thì đầu lấy đồ của .

Sau đó, nàng trò ngay mặt Ngụy Sài, bỏ đồ trong gian.

Loading...