THẦN TIÊN HẠ PHÀM LÀM RUỘNG NUÔI YÊU QUÁI - Chương 477

Cập nhật lúc: 2025-07-16 04:20:51
Lượt xem: 60

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thái độ của Tống Anh vô cùng thản nhiên, trong khi Ngụy Sài cực kì giận dữ: "Ngươi cố ý lừa tiền của ! Ta và ngươi thù gì!?"

"Lừa? Sòng bạc chứng chúng cá cược với , còn là ngươi chiếm hời.

Ta lấy 150 lượng, còn thứ ngươi lấy trị giá tới 100 lượng." Tống Anh khẩy, "Ngụy đại thúc vẫn nên sớm về thu dọn hành lý , tới lấy nhà."

"Không !" Ngụy Sài nóng nảy, "Ngươi... Ta đắc tội Thúy Nhan Trai các ngươi chỗ nào..."

"Không kỹ khế ước ? Ta họ Tống." Tống Anh thản nhiên.

"Tống..." Ngụy Sài thật sự nghĩ nhiều, đời nhiều họ Tống như ...

gần đây, chuyện thất đức , giờ phút thì lập tức hiểu : "Ngươi, ngươi là Tống gia?"

" , Tống Phúc Sơn là Đại bá của ." Lúc , Tống Anh trả lời vô cùng thản nhiên.

"Rốt cuộc ngươi gì? Ta chỉ nhờ Đại bá ngươi giúp một chút mà thôi!" Ngụy Sài mạnh miệng.

Tống Anh .

Ngụy Sài thấy nàng lời nào thì khỏi chột .

Lúc nãy, nữ nhân của Thúy Nhan Trai, rõ ràng những chuyện , bây giờ còn chịu thừa nhận thì vẻ ngu ngốc.

"Tống cô nương, chẳng qua chỉ là chút chuyện nhỏ mà thôi.

Nếu , khi sòng bạc, Đại bá ngươi thể kiếm tiền? Ngươi cảm tạ còn tính, mà còn lén lút loại chuyện ! Ngươi tin với Đại bá ngươi ?! Tuổi còn nhỏ thể lòng ác độc như thế chứ..." Ngụy Sài hùng hùng hổ hổ.

Tống Anh cũng tức giận, chờ yên tĩnh mới :

"Giấy trắng mực đen, nếu ngươi chịu thì lẽ thể nhờ của sòng bạc giúp đỡ thực hiện khế ước nhỉ?"

Nếu sòng bạc thu tiền, cung cấp chứng thì đương nhiên chịu trách nhiệm đến cùng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-477.html.]

Giục nợ, đòi nợ đều .

Mà những chỗ như sòng bạc đều chào hỏi quan phủ, chút thế lực, dân cờ b.ạ.c bình thường dám trêu chọc.

Tống Anh xong, sắc mặt của Ngụy Sài lập tức đổi.

"Rốt cuộc ngươi gì!?" Ngụy Sài nghẹn một bụng lửa, "Nói cho cùng thì chỉ nhờ Đại bá ngươi giúp một chút, chỉ mới nhờ một mà thôi!"

"Ngươi là một con ma bài bạc, trong tay 10 lượng tiền mặt ? Còn do Thúy Nhan Trai đưa cho ?

Chưởng quầy Thúy Nhan Trai là như thế nào, lòng rõ.

Đã lâu như mà trong tay ngươi vẫn còn nhiều tiền như thế, chứng tỏ lợi ích mà ông cho ngươi chỉ 10 lượng bạc.

Cho nhiều lợi ích như chỉ để Đại bá tới sòng bạc một thôi ?" Tống Anh lạnh lùng , "Nếu đoán sai, nếu Đại bá vẫn nghiện đánh bạc thì ngươi sẽ còn tìm tới nữa, mãi đến khi Đại bá nợ nần chồng chất mới thôi." Sắc mặt Ngụy Sài lập tức đổi.

Đây là đoán ?

"Ngươi trêu chọc Đại bá , tới trả thù ngươi, chuyện hợp tình hợp lý, ngươi cam lòng? Mau đưa nhà cho .

Vậy chẳng là… rơi kết cục lưu lạc đầu đường xó chợ ?" Tống Anh một tiếng.

Trong lòng Ngụy Sài giật thót, lưu lạc đầu đường xó chợ?! Bây giờ sắp lập đông, tiêu hết tiền, nếu nhà cũng còn thì đến khi đông, chẳng sẽ c.h.ế.t cóng ở ngoài đường ?!

Sắc mặt của Ngụy Sài đổi, hoảng loạn hơn nhiều.

"Ngươi thế nào!? Tống chất nữ, nể mặt và Đại bá ngươi là bằng hữu mà..."

"Ngươi và Đại bá là bằng hữu mà hại , Đại bá dám kết giao với loại bằng hữu như ." Tống Anh lạnh.

"Phải, , ! Sau bao giờ tìm Đại bá ngươi nữa! Ta sẽ cút thật xa! Tuyệt đối xuất hiện mắt Đại bá ngươi nữa! Ngươi thấy như !?" Ngụy Sài vội vàng .

Loading...