THẦN TIÊN HẠ PHÀM LÀM RUỘNG NUÔI YÊU QUÁI - Chương 473

Cập nhật lúc: 2025-07-16 04:20:40
Lượt xem: 65

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Phúc Sơn cảm thấy lời của Nhị Nha quái gở.

"Người chỉ nhờ giúp một chút thôi mà..." Tống Phúc Sơn khó hiểu, giúp khác mà còn mắng, "Tức phụ nhi của tìm trông chừng chặt, nếu khác thấy sòng bạc thì cả nhà sẽ yên, đương nhiên thể nhờ quen giúp ."

"Không thể chuyện trùng hợp như , chắc chắn là hại ngươi." Lão gia tử quả quyết, "Nhị Nha, khi nào do của cửa hàng ?"

"Cũng thể." Tống Anh gật đầu.

"Cửa hàng gì?" Tống Phúc Sơn sửng sốt.

" cho dù khác cố ý dẫn dắt thì cũng chỉ một , thứ hai là do bản Đại bá tự nguyện tới, a gia đánh cũng oan." Tống Anh bồi thêm một câu.

"..." Tống Phúc Sơn.

Lão gia tử cũng cảm thấy lý, mà nhi tử thật sự sòng bạc hấp dẫn, chừng kẻ tay đằng còn đang nhạo Tống gia bọn họ tự kiềm chế đấy!

"Quỳ!" Tống Lão Căn hừ một tiếng, "Được , ăn cơm tiếp !"

Nói xong, Tống gia lúc mới về bàn ăn.

Tống Phúc Sơn hiểu gì, lúc quỳ đối diện cửa nhà chính, chỉ cần ngẩng đầu lên là thể thấy lớn nhỏ trong nhà ăn cơm.

Điều càng khiến chịu nổi chính là Tam hôm nay trúng gió gì mà nấu một nồi cơm lớn!

Quá lãng phí, ngay cả tức phụ nhi của cũng dám tùy tiện dùng nhiều gạo như !

Huống hồ, cho dù bây giờ ăn cơm thì cũng thể chịu tới sáng mai, Tiêu thị chỉ bủn xỉn mà còn hào phóng như thế??

Tống gia quả thực đổi !

Tống Phúc Sơn thật sự quỳ một đêm, đến sáng, cảm thấy chân như gãy.

Trên cũng đau rát, may mà lão gia tử vẫn còn lý trí nên chỉ đau da thịt bên ngoài chứ hề tổn thương đến xương cốt, nếu e rằng lúc tàn phế .

, khi bước phòng, thấy cửa phòng treo hai khúc xương lớn, Tống Phúc Sơn vẫn run rẩy trong lòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-473.html.]

"Sao treo thứ ở đây!?" Tống Phúc Sơn sắp điên .

"Nhị Nha treo ở đây để ngươi nhớ kỹ, nếu còn đánh bạc thì lấy xuống nấu, ăn gì bổ nấy." Nói tới đây, ngờ Đại Diêu thị bật .

"..." Mặt Tống Phúc Sơn biến sắc, "Ngươi còn hả? Ta thấy các ngươi đều nha đầu mê hoặc tâm trí hết !"

"Đương gia, nếu ngươi còn bậy thì sẽ khiến lão gia tử tức giận.

Nếu lão gia tử tức giận ngất xỉu thì lợi gì cho ngươi chứ? Hơn nữa, Nhị Nha là vì cho ngươi thôi.

Nha đầu tình cảm với nhà nên mới như thế, nếu đổi thành khác, ngươi cho rằng nàng sẽ phí công ?" Đại Diêu thị ăn ngay thật.

Tống Phúc Sơn tức phụ nhi của , ngây .

"Nhị Nha cũng thật lợi hại, chẳng trách chọc thủng trời, đều do các ngươi nuông chiều mà ." Tống Phúc Sơn cảm thấy hôm qua quá mất mặt.

Đại Diêu thị thì ném đồ trong tay lên bàn: "Ta thấy ngươi chính là nhớ lâu.

Nhị Nha bận rộn bao nhiêu, ngươi cho rằng nàng thích quản chuyện của ngươi chắc!? Ngươi đừng ! Đạt ca nhi nhà còn hiểu chuyện hơn ngươi!"

"..." Tống Phúc Sơn Đại Diêu thị bằng vẻ mặt thể tưởng tượng nổi.

"Nếu ngươi dám cản trở tương lai của nhi tử nhà , sẽ liều mạng với ngươi!" Đại Diêu thị hung dữ trừng mắt Tống Phúc Sơn.

Tống Phúc Sơn theo bản năng đưa tay che mặt.

Trên mặt còn mấy vết cào đấy! Không đến ngày lành hết nữa!

Tống Phúc Sơn nghẹn khuất trong lòng nhưng thể với Đại Diêu thị, đành tìm Tống Dần Sơn.

Tam phòng càng đếm xỉa tới .

Tống Dần Sơn mở miệng nhắc tới Nhị Nha đầu , còn dùng ánh mắt ghét bỏ .

Đây chính là chuyện từ tới nay bao giờ xảy !

Loading...