THẦN TIÊN HẠ PHÀM LÀM RUỘNG NUÔI YÊU QUÁI - Chương 472

Cập nhật lúc: 2025-07-16 04:16:07
Lượt xem: 61

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Phúc Sơn lúc vô cùng buồn bực.

Cha xuống tay tàn nhẫn, từng gậy đánh xuống đều cảm thấy đùi sắp đánh gãy!

Hắn đau tới mức nhe răng há miệng mà thể phản bác , mà nha đầu thối Nhị Nha còn ở bên cạnh xúi giục ngừng, thật sự hận thể khiến lão gia tử đánh c.h.ế.t !

"Cha! Ta thật sự sai ! Sau bao giờ như nữa!" Dù Tống Phúc Sơn sĩ diện đến thì lúc cũng thể cúi đầu.

Bên còn cha, cho dù năm, sáu mươi tuổi, nếu cha đánh thì vẫn chỉ thể quỳ xuống dạy dỗ.

Tống Anh khẽ cong môi: "Đại bá nương, tiền Đại bá mượn đây? Nếu Đại bá nhịn đánh bạc nữa thì e rằng mượn khác đấy." Đại Diêu thị đề phòng Tống Phúc Sơn.

Lão gia tử cũng cau mày, suy nghĩ một chút : "Ở nhà dưỡng thương mấy ngày, đó sẽ cùng ngươi tới phường nhuộm.

Ngươi trả tiền cho và đảm bảo sẽ mượn tiền nữa ngay mặt !"

Chỉ cần năng uyển chuyển một chút thì cũng đến mức mất mặt.

nếu chịu, ông chỉ đành đích khiến còn thể diện.

Giữa thể diện và tiền đồ, tất nhiên cái quan trọng hơn!

Không thể bởi vì một nhi tử cố gắng mà liên lụy cả nhà đúng ?

Sức khỏe của lão gia tử , chỉ đánh mấy cái thấy mệt nên ông ném gậy , hung dữ trừng mắt : "Chuyện ngươi cảm ơn Nhị Nha! Nhị Nha kịp thời kéo ngươi .

Nếu nó, e rằng ngay cả quần áo ngươi cũng thua sạch !"

"..." Trong lòng Tống Phúc Sơn vô cùng bất đắc dĩ.

Nếu Tống Anh, cũng lúc lấy mấy xu ném xuống chiếu bạc .

"Đại bá, nếu vẫn còn đánh bạc thì cũng .

Cùng lắm thì bán hết của cải, tộc Tống thị đuổi khỏi cửa mà thôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-472.html.]

Sau khi đuổi , cha chính là lão Đại, a gia sẽ do cha chăm sóc." Tống Anh tủm tỉm .

"Nhị Nha, Đại bá ngươi chỉ là nhất thời hồ đồ, tuyệt đối !" Đại Diêu thị vội vàng .

Để Nhị phòng phụng dưỡng cha nương thì mặt mũi của bà để ở !

Lời của Tống Anh cũng đ.â.m tim Tống Phúc Sơn.

Lối dạy dỗ bất công của lão gia tử cũng vô dụng, ít nhất đối với Tống Phúc Sơn mà , quen Đại phòng, gánh vác trách nhiệm lớn nhất !

"Ta đánh bạc thì sẽ đánh bạc! Hơn nữa, vốn dĩ cũng , chẳng qua mấy ngày nhờ đặt cược mà thôi.

Hắn nhất định sẽ thắng nên mới ..." Tống Phúc Sơn cả giận.

Khóe miệng của Tống Anh cong lên.

Tống Lão Căn sửng sốt: "Có ý gì? Người khác bảo ngươi đánh bạc ?"

"Mấy ngày , ở phường nhuộm một vận may gần đây , tới sòng bạc luôn thắng tiền, nhưng nhà nhất quyết cho nên mới nhờ giúp.

Hắn đưa cho 1 lượng bạc, đặt cược theo lời , cộng thêm 30 văn của bản .

Tiền qua tay, kiếm lời 60 văn, còn kiếm 3 lượng cả vốn lẫn lời..." Tống Phúc Sơn thở dài.

Vận may của khác như đấy, giống , đang định thử thì bắt.

"Có ngươi là đồ ngốc ?" Tống Lão Căn xong thì chọc huyệt Thái Dương của , "Người dụ dỗ ngươi đánh bạc đấy!?"

Ông sống ngần năm, vẫn chút hiểu !

"Không ? Hắn trùng hợp gặp , thái độ chân thành." Tống Phúc Sơn .

Tống Anh lạnh một tiếng: "Đại bá, còn ngây thơ hơn cả Khang ca nhi nữa.

Người cảm thấy nọ thích, hảo hữu ? Đưa cho 1 lượng bạc, sợ giữ tiền lời của riêng ? Trên đời chuyện như , cho dù thì cũng tới lượt ."

Loading...