Tống Phúc Sơn tức giận đến run rẩy, kiên quyết chịu lên xe.
Lục Giai là ngoài cũng thấy đáng thương.
Hán tử bốn mươi tuổi, mà Tống gia chọc tức đến mức nên lời, cực cực khổ khổ mượn bạc, kết quả qua tay lừa mất , thật là... chua xót.
"Đại bá, còn tiền ? Không xe lừa của thì tự chạy về .
Nếu về thì a gia sẽ tới, thể diện của sẽ càng khó giữ.
Tất cả ở phường nhuộm đều sẽ lão tử dạy dỗ, về càng khó sống hơn.
Hơn nữa, cũng sẽ vì chút chuyện nhỏ mà chạy trốn đấy chứ?" Tống Anh tiếp.
Tống Phúc Sơn tuy vô cùng tức giận nhưng trong lòng cũng hoảng sợ.
Lão cha của đây cực kỳ chú trọng mặt mũi của trưởng tử, nhưng từ khi xảy chuyện của nhi tử của , thái độ của lão gia tử đổi nghiêng trời lệch đất.
Lần ông lên trấn còn cố ý mắng một trận đấy! Bây giờ, nếu chủ động về, e rằng thật sự thể loạn đến mức khiến bỏ việc!
xe lừa của chất nữ về?
Tống Phúc Sơn tức giận trong lòng, cảm thấy giữ mặt mũi, lề mề trong chốc lát: "Ta tự về!"
"Ta sẽ với a gia rằng sẽ về đêm nay.
Nếu muộn hơn... Đến lúc đó sẽ để a gia tới tìm ." Tống Anh thuận miệng , xong thì điều khiển xe lừa rời .
Thích , ma bài bạc còn mặt mũi lựa chọn ? Tống Phúc Sơn vốn đang định rụt rè một chút, nếu Nhị chất nữ khăng khăng lên xe thì tiện đường lên cũng ...
Không ngờ nha đầu c.h.ế.t tiệt những đầu thẳng mà khi rời , mặt đất còn thêm một bãi phân lừa!
Trong trấn chỗ đỗ xe lừa, bò, ngựa riêng, còn chuyên môn thu dọn phân động vật để ủ phân bón.
Nếu Tống Anh đánh xe lừa đường thì chứng tỏ nàng nộp phí qua đường, tự nhiên sẽ dọn phân lừa...
bây giờ chỗ là ngay cổng phường nhuộm mà? Nếu lão bản thấy cổng một đống phân như thì sẽ đen mặt!
Tống Phúc Sơn trái , cuối cùng tìm giấy dầu nhặt thứ lên.
Trong lòng càng nghẹn đến phát hỏa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-465.html.]
Hôm nay thực sự xui xẻo.
Sao thể nha đầu bắt chứ? Nếu đổi thành khác thì đến nước ?
"Tống cô nương quả là ngay thẳng..." Lục Giai lúng túng, với mà , đây là thấy chuyện riêng của nhà khác, nếu là hào môn đại tộc thì chính là vấn đề lớn.
"Không liên quan gì đến ngay thẳng, đánh bạc là thói hư tật thể dung túng.
Đừng chỉ là Đại bá, cho dù là cha , nếu nên dạy dỗ thì dạy dỗ.
Nếu , một hiền, cả nhà sẽ xui xẻo." Tống Anh thản nhiên đáp.
Xã hội quá khác biệt so với kiếp , bất kỳ ai phép tồn tại độc lập.
Chỉ cần cha sinh nương dưỡng thì sẽ quấn chặt quan hệ với .
Đơn giản nhất, ở kiếp , một phạm tội, cho dù tử hình thì cũng chỉ một phạm tội chết, nhưng ở đây thì ?
Tru di tam tộc, tru di cửu tộc cũng gì lạ.
Mặc dù tình huống bộ gia tộc liên lụy nhiều lắm nhưng đều sẽ ảnh hưởng tới những phương diện khác.
Có thể , chỉ cần một hiểu chuyện, tộc sẽ dám ngẩng đầu.
Đánh bạc xem như là chuyện nhỏ.
từ chuyện nhỏ thể thấy nhân phẩm.
Không ngăn cản chuyện nhỏ, tới lúc xảy chuyện lớn thì thể nào cứu chữa nữa.
Nếu hy sinh xương cốt của Đại bá thể đổi lấy chuyện ngoan ngoãn ở trong nhà, ầm ĩ thì Tống Anh cảm thấy đáng giá.
Vậy nên lát nữa tới Tống gia, nàng chắc chắn sẽ phóng d.a.o chút khách khí.
Lục Giai lúc rơi trầm tư.
"Vậy nếu... đó trưởng bối dạy dỗ khiến khác nghi ngờ nhân phẩm của thì ?" Lục Giai hỏi tiếp.
Tống Anh đầu : "Trong nhà Lục công tử cũng loại chuyện ? Nếu là như , cảm thấy ngươi cần lo lắng..."
"Vì ?" Lục Giai theo bản năng hỏi.