Tống Anh nheo mắt, đó hiệu cho bọn họ xuống.
Trước mặt yêu quái, Tống Anh cố tình che giấu bản , duỗi tay lấy một ít dưa lê từ trong gian đặt lên bàn đá, đó : "Hôm nay đặc biệt cho các ngươi quen với một nữa."
"Không gặp từ ? Đây là Ngưu mà." Sắc mặt của Thanh Liên vô cùng nghiêm túc.
Tống Anh mím môi, mấy phần khách sáo: "Trước đây nàng phận thật sự của các ngươi."
"Không ?" Ếch tinh thật sự ngờ tới, "Bọn đều con , tuy rằng mắt thường nhưng cẩn thận cảm nhận thì cũng thể nhận thở của đối phương mà?"
"Trước đây nàng từng gặp yêu quái nào khác." Tống Anh ăn một miếng dưa lê, tiếp: "Thế nên mới đả kích, cảm thấy các ngươi sẽ ăn thịt nàng ."
Ánh mắt mà ếch tinh Ngưu Đại Lực cũng đổi.
Bọn họ tuy con nhưng cũng sẽ ăn bậy bạ, lỡ như ăn đồ hư đau bụng thì ?
ngại đây là mới, ếch xanh giàu tấm lòng của tiền bối nên hề trách mắng: "Ngưu , ngươi thành tinh thế nào?"
Ngưu Đại Lực sửng sốt, lắc đầu.
"Chẳng hạn như , đây sống ở thôn Thạch Đầu, ở đó một cái hồ, cảnh sắc xung quanh cực kỳ , hơn nữa ánh trăng chiếu xuống mặt hồ, sinh linh nước đều nhanh nhạy hơn sinh linh ở nơi khác mấy phần.
Mỗi ngày đều nghiêm túc tu luyện, dần dần thành tinh." Ếch tinh kể chuyện của .
"Ta .
Ta chỉ ở trong núi ăn ăn uống uống, đột nhiên một ngày biến thành ." Ngưu Đại Lực trả lời ngây thơ.
"..." Thanh Liên sửng sốt. Đơn giản như ?
"Vậy ngươi hóa hình năm bao nhiêu tuổi?" Thanh Liên hỏi tiếp.
"Làm trâu ba năm thì biến thành , đó... đếm dùng bao nhiêu năm để thích ứng và thể duy trì hình mỗi ngày, biến trở về." Ngưu Đại Lực trả lời.
Thanh Liên thì thật sự ngạc nhiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-456.html.]
Trách bề ngoài của nàng trông trẻ như thế.
Trâu rừng ba tuổi như thiếu nữ cập kê, khi hóa hình, chắc hẳn nàng chỉ chừng mười lăm, mười sáu tuổi.
tình huống của mỗi loại sinh linh khác .
Chẳng hạn như Sâm , nhân sâm chính là linh vật trời sinh, cho dù thành tinh thì cũng thể sống lâu trong núi sâu, vì thế dù nó ngàn năm mới hóa hình thì khi biến thành vẫn mang dáng vẻ của trẻ con.
"Vận may của Ngưu thật ." Ếch tinh nhịn mà cảm khái một tiếng.
Lúc , khi sống đáy hồ từng nhiều nhiều năm một con rùa già thành tinh, khó khăn lắm mới thể hóa thành hình mang dáng vẻ già tóc bạc, bất kể là giọng , hành động dung mạo đều khác gì già...
Ếch tinh vô cùng để ý tới dung mạo của .
Đáng tiếc, dung mạo của chỉ xem như bình thường, nhất là đôi mắt , to mà vô thần, cách nào chữa trị .
Giờ phút thấy Ngưu Đại Lực may mắn như , dung mạo cũng tệ lắm thì nhịn mà hâm mộ.
Ngưu Đại Lực vốn căng thẳng, thấy Thanh Liên chuyện nhẹ nhàng thì trong lòng cũng thả lỏng ít, đó bằng ánh mắt trông mong: "Có nhiều thứ... giống như chúng ?"
"Nếu nhiều thì bên cạnh sư phụ chỉ mỗi chúng ." Thanh Liên thở dài.
Chủng tộc thịnh vượng!
Ngưu Đại Lực thở phào nhẹ nhõm.
May quá, may quá! Ở với con , nàng sức lực lớn nên sợ ức hiếp, nhưng khi gặp đồng loại thì khác, nàng cũng lo lắng.
Nếu xung quanh là hổ báo gì đó thì ngày tháng sẽ dễ sống!
"Sư phụ, mấy ngày gần đây cảm giác khí tức xung quanh thôn Hạnh Hoa thoải mái, cũng là do duyên cớ gì." Ếch tinh vội vàng nhắc tới chính sự, tiếp: "Khí tức như lợi cho việc tu luyện của yêu quái bọn , nếu chuyện kéo dài thì chắc hẳn sẽ thêm ít đồng loại của bọn ."