Viên quản sự lộ vài phần lúng túng mặt: "Hoắc nương tử, chuyện , chuyện đều là hiểu lầm cả. Thuý Nhan Trai bọn ý chèn ép ngươi, là bởi vì công thức dầu gội Thanh Ti của ngươi Ý Quân Phường lừa lấy mất nên mới giúp ngươi xả giận thôi!"
Tống Anh thật sự bội phục độ mặt dày của vị quản sự .
"Giúp xả giận ? Ai mà công thức của Ý Quân Phường là do đưa cho? Viên quản sự, ngài đừng coi khác là kẻ ngốc." Tống Anh khẩy một tiếng.
Tống Lão Căn thấy Tống Anh như , ông lập tức thở phào nhẹ nhõm.
May mà nhận lễ vật của Viên quản sự, bằng trong lòng Nhị Nha sẽ trách ông gây phiền phức.
Còn mấy bá nương thẩm thẩm khác thấy Tống Anh đang bàn chuyện thì đều tự giác phiền.
Hôm nay Tống Anh đặc biệt mang thịt và cá đến, dù thế nào cũng thể để Tống Anh bếp nấu ăn.
Thật cảm xúc của mấy Đại Diêu thị đối với Tống Anh đơn giản, thậm chí liên quan nhiều đến món mì lạnh đó.
Thật lòng mà thì gần đây trong nhà xảy nhiều chuyện lộn xộn như đều nhờ Tống Anh xử lý, mà lão gia tử cũng coi trọng Tống Anh, bọn họ dâu, đương nhiên cũng nối gót theo lão gia tử.
Hơn nữa, ba suy nghĩ kỹ lưỡng mấy đêm , Tống Anh đối xử với bọn họ khá .
Đại phòng và Tam phòng đều con cái Tống Anh chăm sóc dạy dỗ, ngày ngày về Tống Anh, bọn họ mà ghét Tống Anh , còn Tứ phòng càng quý trọng nàng hơn, Tiểu Diêu thị là một dịu dàng yếu đuối, luôn tin tưởng tuyệt đối lời của Tống Mãn Sơn.
Tống Mãn Sơn bảo nàng lời Tống Anh, nàng chắc chắn sẽ lời Tống Anh, ngay cả một chút do dự cũng ..
Lúc thấy Tống Anh khẩy, mấy trục lí đều cảm thấy vị quản sự là .
Tính tình của Nhị Nha bao? Đối xử với ai cũng hào phóng chân thành, nếu thể khiến Nhị Nha mất hứng thì chắc chắn nhân phẩm của đó .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-437.html.]
"Hoắc nương tử , ban đầu Thuý Nhan Trai bọn đích mời ngươi nhưng ngươi đồng ý, thể... đồng ý giao công thức cho Ý Quân Phường chứ? Thật lòng mà , mặc dù Ý Quân Phường là cửa tiệm lâu năm, nhưng sức ảnh hưởng thực sự bằng Thuý Nhan Trai bọn ... nên bọn nghĩ ngươi là ép buộc..." Viên quản sự cố gắng biện minh.
Tống Anh đột nhiên bật , thấy Tứ thẩm định rời , nàng vội : "Tứ thẩm, ngài là quản sự của Thuý Nhan Trai, là... giúp trò chuyện với ngài ?"
Hai mắt Tiểu Diêu thị sáng rực lên: "Thật sự là của Thuý Nhan Trai ?"
" ." Tống Anh gật đầu.
Viên quản sự hiểu đầu cua tai nheo gì.
Hắn thấy Tiểu Diêu thị , chống nạnh : "Ta thấy hết những lời ngài , thì sẽ mặt tiểu điệt nữ của chuyện với ngài nhé! Hợp tác với Ý Quân Phường chính là ý của !"
Tiểu Diêu thị cảm thấy sai.
Trước đây Tống Anh tìm nàng hỏi thăm về mấy cửa hàng đó mà!
"Ngươi..." Viên quản sự nhíu mày, chẳng lẽ Thuý Nhan Trai đắc tội với vị ?
Nhìn quen quen, nhưng thực sự nhận .
"Phu quân mua hàng nhà ngài của các ngài chỉ trỏ, còn đủ tiền mua phấn son của các ngài! Nhị Nha hiếu thuận, các ngài ức h.i.ế.p thúc thúc của nàng, đương nhiên sẽ mắt các ngài !" Tiểu Diêu thị xong còn tự thấy kiêu ngạo: "Đừng tưởng cửa hàng của các ngài lớn thì ghê gớm lắm, bây giờ chẳng là nổi một bánh xà phòng ? Chúng xuất nghèo khó thì chứ? Ngài là đại quản sự mà còn lặn lội đến đây cầu xin Nhị Nha đấy thôi! Xem cái đuôi của các ngài còn thể vểnh lên trời nữa !"
Bắt nạt phu quân của nàng , đúng là đáng đời!
Đại quản sự nhíu mày.
Đột nhiên... chút ấn tượng.
Những năm qua luôn một gã trông giống như lưu manh, nào cũng mua hàng của Ý Quân Phường lượn lờ cửa nhà bọn họ, ban đầu ai để ý, nhưng vài thì trong tiệm đều nhận đó, thấy cũng khá phiền!