THẦN TIÊN HẠ PHÀM LÀM RUỘNG NUÔI YÊU QUÁI - Chương 436

Cập nhật lúc: 2025-07-13 13:31:24
Lượt xem: 55

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Những miếng da , trấn cũng bán, đó Tống Anh nhớ , nếu thì bắt đầu dự trữ từ lâu .

Mấy tấm da thỏ chất lượng khá , giá cả cũng chăng.

"Ồ, khách ?" Tống Anh thấy chiếc xe ngựa , lập tức vỗ nhẹ lên lưng Đại Bạch nhà nàng một cái: "Đại Bạch, mày ăn nhiều một chút, trở nên mạnh mẽ hơn thì ngay cả con ngựa cũng chịu thua mày."

So về chiều cao thì thể bằng , lừa sinh thấp . tinh thần và sức sống của chúng giống mà!

Nhìn con lừa của nàng , mắt to, lông mi dài, bàn chân cực kỳ mạnh mẽ, lên một tiếng thể khiến hồn lìa khỏi xác.

"Nương, hôm nay chúng ăn cơm ở chỗ thái công ?" Hoắc Lâm những miếng thịt , hỏi.

"Ừ, tiện thể hỏi xem mấy bá nương và thẩm thẩm bán mì lạnh thế nào ." Tống Anh một tiếng.

Tống Anh mới xuất hiện, ba trục lý vốn dĩ khỏi cửa thấy tiếng cũng chạy ngoài, thấy Tống Anh, tự nhiên đều tươi , vội vàng nhận lấy đồ ăn.

Đại Diêu thị đon đả hỏi: "Nhị Nha ăn gì? Thịt xào với ớt là hầm với cải thảo?"

"Hầm với cải thảo , hôm nay mua một miếng thịt ba chỉ, hầm lên ăn ngon hơn, nếu Đại bá nương đang bận thì để nấu cơm cũng , dù cũng tốn công lắm." Tống Anh .

"Cũng đến giờ nấu cơm , và ngươi… Tứ thẩm cùng ." Đại Diêu thị liếc Tiêu thị một cái.

Ngày nào Tiêu thị cũng việc cật lực, thực sự dám phí phạm thời gian của bà .

Tiêu thị xoa xoa tay, thấy thịt cũng thèm: "Hôm nay nhà chúng ăn thịt ."

"Bây giờ Tam thẩm tay nghề , dăm ba ngày ăn thịt một cũng khó." Tống Anh .

"Lãng phí quá, tiền thì để dành cho mấy ngươi cưới vợ, từng tuổi , ăn thịt cũng như ." Tiêu thị .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-436.html.]

Tống Anh nhíu mày: vẫn tiết kiệm như .

Tống Anh thoáng qua Tống Đạt và Tống Võ. Cảm thấy thể bắt đầu từ bọn chúng.

Viên quản sự thấy trong nhà đột nhiên xuất hiện nhiều như cũng giật , đặc biệt là khi thấy bọn họ đối xử với Tống Anh khách khí như thì càng cảm thấy kỳ lạ hơn.

Mấy là trưởng bối ? Sao thấy Tống Anh giống như thấy bà bà ác độc ...

Chẳng lẽ Tống Anh dựa việc kiếm nhiều tiền bắt nạt nhà đẻ ?

Hình như cũng , bởi vì ánh mắt ba Tống Anh... thật sự thấy chút ghét bỏ oán hận nào…. Viên quản sự hiểu .

Cũng cho rằng Tống Anh trợ cấp cho nhà đẻ, bởi vì…

Mấy trục lí chen chúc trong một cái sân lớn, cái sân cũ kỹ như , thể thấy cuộc sống của họ cũng như bao dân làng bình thường khác, nghèo khổ, hơn nữa từng một đều trông mệt mỏi, vẻ gì là trợ cấp ?

"Hoắc nương tử, cuối cùng ngươi cũng về , chờ ngươi lâu lắm !" Viên quản sự vội vã nghênh đón.

Tống Anh liếc Viên quản sự: "Ồ, hóa là ngài ? Lần đến mua dầu gội của ?"

"..." Khóe miệng Viên quản sự cứng đờ, tin rằng Hoắc nương tử chuyện Thúy Nhan Trai bọn họ nghiên cứu công thức dầu gội .

"Chắc hẳn , thành Thúy Nhan Trai các ngài bán dầu gội với giá thấp." Tống Anh một tiếng: "Viên quản sự, Thúy Nhan Trai các ngài đúng là cửa tiệm lớn, sợ lỗ vốn nhỉ."

Chắc chắn ít mua dầu gội giá năm trăm văn của Thúy Nhan Trai, thứ bán chạy chỉ mặt hàng giá rẻ ba bốn mươi văn .

Thúy Nhan Trai thuê nhiều công, cửa tiệm cũng lớn và đắt đỏ, đương nhiên chi phí phát sinh cũng nhiều, bán cái giá chắc chắn kiếm tiền.

Vẻ mặt của Viên quản sự cũng tự nhiên lắm, tự dưng quên mất chuyện !

Cửa tiệm của còn đang chèn ép dầu gội của , thể bàn bạc chuyện buôn bán xà phòng đây?

Loading...