Lúc , cổng năm đứa trẻ đó.
Nhân sâm tinh, Tống Đạt và Tống Võ đều là lớn trong nhà, đến Tống gia, ba đứa dẫn theo Tam Nha và nhi tử nhỏ nhất của Tứ phòng là Khang ca nhi chơi.
Nếu là đây, đúng là bọn chúng từng nếm thử những món điểm tâm .
từ khi Tống Anh chút bạc, trong nhà bao giờ thiếu điểm tâm.
Bên phía Tống gia, việc hiếu kính với lão gia tử bao giờ ngừng , dù thì lão gia tử cũng lớn tuổi , tiện ăn một , tôn nữ và tôn tử trong nhà chỉ Tam Nha và Khang ca nhi chơi đùa mí mắt ông cả ngày, nên hai đứa nhỏ thỉnh thoảng cũng ăn vặt.
Vì , lúc thấy điểm tâm, bọn chúng hề tỏ thèm thuồng.
Tống Đạt và Hoắc Lâm sớm thấy vị Viên quản sự , là nên lúc mới thử một chút.
Viên quản sự : "Điểm tâm mua trấn đương nhiên rẻ , chẳng hạn như miếng bánh đậu xanh , một miếng nhỏ cũng mất mười mấy văn, nhưng hương vị thật sự ngon, ngọt mềm, các ngươi nếm thử ?"
"Ta ăn , cho chúng , là của Nhị tỷ." Tống Đạt tỏ vẻ thất vọng.
Lão gia tử sửng sốt một chút, mấy tiểu quỷ đang định gì.
Viên quản sự hiểu nhầm biểu cảm của lão tử, cho rằng Tống lão gia tử đang xót xa cho tôn tử.
"Chuyện nhỏ thôi mà, tuy rằng Hoắc nương tử lập gia đình, nhưng vẫn là tôn nữ của Tống gia đúng ? Mấy thứ xem như đặc biệt tặng cho các ngươi, cứ yên tâm ăn ." Viên quản sự , với Tống Lão Căn, "Lão thúc, ngài cứ yên tâm, nếu Hoắc nương tử đồng ý hợp tác với bọn , gia sản ít nhất cũng tăng thêm năm trăm lượng đấy! Nàng là con cháu của Tống gia, chẳng lẽ hiếu thuận với ngài ?"
"Đến lúc đó, sơn hào hải vị nào mà mua nổi? E rằng mấy miếng điểm tâm cũng chẳng lọt nổi mắt ngài và hài tử trong nhà!" Viên quản sự bổ sung.
Vậy nên, đánh cũng , mắng cũng , hãy ép Tống Anh bán công thức cho Thúy Nhan Trai bọn họ !!!!
Tống Lão Căn nhíu mày: "Năm trăm lượng ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-433.html.]
Buôn bán gì mà một nhiều bạc như ?
" , ngoài năm trăm lượng , chưởng quầy còn rằng mời Hoắc nương tử đến đại sư phụ ở cửa hàng son phấn của chúng , mỗi tháng trả năm mươi lượng tiền công! Tiền công , ngay cả ... cũng bằng ?" Viên quản sự tiếp.
Hắn ghen tỵ ? Chắc chắn là .
Năm mươi lượng tiền công, cũng là trả trong bao lâu.
Nếu nàng thể nghĩ công thức giống như xà phòng thì dĩ nhiên sẽ lĩnh lương thêm vài tháng, nhưng nếu nghĩ …
Viên quản sự .
Thúy Nhan Trai bọn họ gặp quá nhiều giống như Tống Anh , giống như phù dung sớm nở tối tàn, những thực sự năng lực thì Thúy Nhan Trai nhất định sẽ giữ
thật chặt, để bọn họ việc cho Thúy Nhan Trai, cũng tránh để những khác chiêu mộ bọn họ.
"Năm mươi lượng ?" Tống Lão Căn giật , nhưng nghĩ thì cửa hàng của Nhị nhi tử cũng kiếm ba bốn lượng mỗi ngày, trừ những ngày mưa gió dầm dề, mỗi tháng ít nhất cũng thu về bảy tám mươi lượng đúng ?
Năm mươi lượng tính là nhiều, thậm chí đối với Nhị Nha mà , dường như con còn ít?
Tống Lão Căn cảm thấy suy nghĩ của thật đáng sợ.
Ôi, bình thường kiếm năm mươi lượng thể đến nở hoa , đến lượt Nhị Nha thì ông cảm thấy ít đến đáng thương...
Ông thật sự... năng lực của Nhị Nha dọa cho phát bệnh .
Tống Lão Căn thở dài: "Viên quản sự đường xa đến đây, cũng ngài một chuyến vô ích, nên gì sẽ thẳng..."
"Đương nhiên, Tống lão gia cần khách sáo ." Viên quản sự .
Chắc chắn là bạc dọa đến ngây ? "Không đến năm trăm lượng ..." Tống Lão Căn nắm rõ tình hình, vội vàng quyết định nên chỉ : "Nhị Nha là bản lĩnh, mỗi tháng năm mươi lượng tiền công, cảm thấy... ít."