THẦN TIÊN HẠ PHÀM LÀM RUỘNG NUÔI YÊU QUÁI - Chương 432

Cập nhật lúc: 2025-07-13 13:31:14
Lượt xem: 44

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Lão Căn cũng nhận mùi hương .

Tống Anh thường mua một ít điểm tâm mang qua nên tính đến giờ ông ăn ít thứ, đương nhiên thể nhận rằng những thứ Viên quản sự mang đến chính là những thứ mà tôn nữ mua đây, giá cả hề rẻ...

Tống Lão Căn cảm thấy như đống lửa.

Nếu chỉ là vài món đồ nhỏ, ông còn thể thoải mái nhận lấy. Thêm nữa, nếu chuyện gì lớn, ông sẽ tôn nữ nhận lời , đó với Tống Anh là .

những thứ , đặc biệt là tấm da hồ ly, ngay cả một ngoài nghề như ông cũng thể nhận đó là hàng cực phẩm, mấy món đồ ít nhất cũng đáng giá hàng chục lượng bạc!

Những thứ đắt đỏ như , ông thể nhận lấy chứ? Tống Lão Căn mặt mày lúng túng.

"Ta thấy căn nhà của Tống lão gia…" Viên quản sự xung quanh một chút: "Có vẻ cũ kỹ, ngài định sửa sang một phen ? Nếu ngài thì ngày mai sẽ tìm đến,

giúp căn nhà của ngài thêm gạch thêm ngói, chắc chắc sẽ cho nhà cửa rộng rãi thoáng mát hơn mấy phần."

"Không cần, cần , căn nhà cũng đủ ở , cần lãng phí tiền bạc." Tống Lão Căn vội vàng đáp.

Ánh mắt ngoài, trong lòng thầm nghĩ nha đầu Tống Anh vẫn về.

Viên quản sự : "Trước khi đến đây, ghé qua phu gia của Hoắc nương tử một chuyến, quả thực trông bề thế, chắc là bức tường bên ngoài cũng mới xây thôi đúng ? Bên trong sân chắc cũng nhỏ, nghĩ Hoắc nương tử ở trong một căn nhà khí thế như mà để Tống lão gia và các bậc trưởng bối sống trong căn nhà thế thì lắm."

Chỉ cần ông lão nhận quà của , thì sẽ dễ chuyện hơn.

Hơn nữa...

Hoắc nương tử thật sự cách , bản sống trong căn nhà ngói đỏ tường xanh mới tinh, nhưng nhà đẻ sống trong ngôi nhà nửa mới nửa cũ như thế , dù là tươm tất thì cũng vài cái cửa sổ rách hết giấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-432.html.]

"Trời thu sẽ lạnh lắm, thấy cửa sổ nhà Tống lão gia cũng nên dán giấy mới …" Viên quản sự tiếp.

Tống Lão Căn nhíu mày.

"Viên quản sự, rốt cuộc ngài gì? Tuy lão già từng va chạm với xã hội ngoài , nhưng cũng rằng thể tùy tiện nhận lợi lộc từ khác. Nha đầu nhà nay luôn chủ kiến riêng, các ngươi hợp tác buôn bán , thật sự rõ. Thế , ngài cứ đợi ở đây, nếu việc gấp thì ở qua đêm, đợi Tống Anh về, ngài tự chuyện với nó, thì sẽ rõ ràng hơn." Tống Lão Căn .

Ông còn rõ tính tình của Tống Anh như nào ?

Lỡ như ông vô tình sai chuyện gì đó, một ánh mắt tựa lưỡi d.a.o của nàng cũng thể lão già như ông sợ hãi đến co rúm .

Ban đầu Viên quản sự định chuyện trực tiếp với Tống Anh, nhưng khi thấy nhà đẻ của Tống Anh, đổi suy nghĩ.

Hắn cảm thấy, việc buôn bán cũng giống như cưới vợ, nếu thể hài lòng nhà của đối phương , giúp đỡ thì khả năng thành công sẽ cao hơn.

"Chao ôi, lời của ngài quá khách khí , ngài là gia gia của Hoắc nương tử, chuyện với ngài với nàng cũng như thôi! Hơn nữa, Hoắc nương tử là vô cùng hiếu thuận, chẳng chuyện gì cũng xin ý kiến của ngài ?" Viên quản sự , tiếp tục nịnh nọt.

Tống Lão Căn thở dài.

Người trấn thật phiền phức, gì cũng chịu hiểu.

Trong khi Viên quản sự đang chuyện, thấy mấy đứa trẻ thò đầu .

Hắn lập tức vui mừng, vẫy vẫy tay, lấy những món điểm tâm mang theo : "Đây là điểm tâm mua trấn, các ngươi ăn bao giờ đúng ? Lại đây nếm thử ."

Mấy đứa trẻ .

Tống Đạt nghĩ ngợi giả vờ tội nghiệp hỏi: "Điểm tâm mua trấn ? Chắc là đắt lắm nhỉ?"

Nhân sâm tinh cũng chớp chớp mắt .

Loading...