THẦN TIÊN HẠ PHÀM LÀM RUỘNG NUÔI YÊU QUÁI - Chương 430

Cập nhật lúc: 2025-07-12 16:12:54
Lượt xem: 62

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hôm nay nàng mới đến, hầu hết những đều cho rằng thẻ kẹp sách từ lá cây dễ , mặc dù thích nhưng cũng cảm thấy 20 văn đắt.

Chờ đến ngày mai, chắc chắn sẽ tự dùng lá cây thử một , đến lúc đó tự nhiên thứ khác xa thứ nàng , ngược càng chứng tỏ danh tiếng của nàng.

Nghĩ như , Tống Anh cũng vội bán. Thấy đến giờ, nàng dọn đồ về nhà.

Trong thư viện vẫn còn từ bỏ ý định.

Lục Giai ảo não, lăn lộn nửa ngày, chỉ thấy gì mà còn lừa mất 2 lượng bạc...

Sau khi xong việc, suy nghĩ kỹ cũng cảm thấy bản xúc động là nguyên nhân. Lúc đó, lời Tống Tuân và đều mang theo mấy phần khiêu khích, dường như

xem trọng mặt mũi... Sơ suất.

Lục Giai chằm chằm Tống Tuân.

Lúc tan học mà vẫn vây quanh Tống Tuân, nhiều đang nghiên cứu hoa văn thẻ kẹp sách, cũng nhiều hỏi Tống Tuân về chuyện bài vở...

Rõ ràng tài học của hơn nhưng bao giờ ai tới hỏi bài cả...

Nghĩ như , trong lòng Lục Giai cam tâm. Rốt cuộc Tống Tuân mị lực gì mà khiến khác đối xử với như thế?

Càng nghĩ càng quyết tâm, cuối cùng Lục Giai quyết định.

Hắn và Tống Tuân là bằng hữu, học cùng với , tất nhiên cũng cách đối nhân xử thế của , cho dù chứng minh thì vẫn còn nhiều cơ hội khác.

Quan sát Tống Tuân lâu như , cũng Tống Tuân hiền hậu, kiểu dùng lời gay gắt để từ chối khác, chỉ cần tỏ thái độ một chút thì Tống Tuân sẽ bài xích .

Có điều...

Hắn đường đường là công tử Lục gia mà bằng hữu với một nông dân chân đất, dường như ...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-430.html.]

"Tống , lúc nãy chỗ đắc tội, Lục mỗ ở đây xin ngươi." Suy nghĩ hồi lâu, Lục Giai cuối cùng cũng mở miệng, điều, tuy xin nhưng ánh mắt vẫn vô cùng cao ngạo. Tống Tuân cau mày, cảm thấy chắc hẳn vị thiếu gia ý đồ .

"Không cần." Tống Tuân lạnh lùng đáp. Muốn cách xa loại đại thiếu gia một chút.

Đại thiếu gia nhất nên sớm ngày thi cử đỗ đạt, từng bước thăng quan tiến chức, nhanh chóng cút .

Lục Giai thấy mất mặt. Đây là đầu tiên xin khác, mà đối phương hờ hững?

Không những vui mà còn giận dỗi.

Hắn tới huyện Lễ , học sinh trong thư viện dù là công danh tú tài thì vẫn khách khí, thậm chí còn mấy phần lấy lòng , Tống Tuân thì ngược , ngay cả đồng sinh cũng mà còn phách lối như .

"Lúc nãy sai, Tống tha thứ mới .

Hay là như , hôm nay mời Tống tới tửu lầu tụ họp, ăn một bữa cơm." Cha cũng qua với khác như .

Mời khách, uống rượu... đưa nữ nhân.

"..." Tống Tuân cảm thấy khó hiểu: "Chúng ."

"Ta đặc biệt xin ngươi liên quan gì đến chuyện chúng , mời ngươi tới là ." Lục Giai .

Tống Tuân thì tức giận đến bật : "Khẩu khí của Lục công tử cũng lớn thật! Tống Tuân quả thực xuất cao nhưng cũng tôn nghiêm, hôm nay ngươi bắt nạt , bây giờ cao xuống bắt tha thứ, ngang ngược vô lý như thế thật khiến bội phục gia giáo của Lục gia!

Mời uống rượu thì cần , chỉ cần mỗi tới, Lục công tử thể cách xa một chút, đừng mấy lời khó thì mang ơn đội nghĩa !"

"..." Lục Giai bối rối.

Tống Tuân thật sự tức giận.

Nghĩ đến chuyện Lục Giai một lòng khiến lộ dung mạo để trò tiêu khiển cho bọn họ thì trong lòng Tống Tuân vô cùng khó chịu. Hắn cũng tiếp tục ở đây

thêm một khắc nào nữa nên khi điều chỉnh về trạng thái bình thường, lập tức : "Lòng khó chịu, xin phép . Các vị vấn đề gì thì để hẵng !"

Loading...