Tống Anh cảm thấy bản đánh giá cao vị thiếu gia , dù cũng chỉ mới mười mấy tuổi, vẫn còn quá ngây thơ. Nàng cũng vô nghĩa, lập tức đếm một trăm chiếc lá, dùng giấy gói đưa qua.
"Tổng cộng 2 lượng." Tống Anh thản nhiên .
"..." Lục Giai nheo mắt, các đồng môn đều giảm giá, ai cũng mua với giá 15 văn một cái, hưởng chút ưu đãi nào?
Thế nhưng thể hỏi câu .
Một đám tràn đầy khí thế tới ảo não rời . Tống Tuân áy náy: "Đều do trêu chọc Lục Giai..."
"Người nọ mắt cao hơn đầu, chắc hẳn luôn khinh thường tất cả những khác, đầy địch ý với chứ? Chẳng lẽ là ghen ghét ?" Tống Anh hỏi.
"Ghen ghét ?" Tống Tuân trợn mắt, "Sao thể? Huynh cái gì để ghen ghét chứ? Lục gia là nhà quan , chỉ là một tiểu tử nghèo mà thôi. Hơn nữa, Lục Giai tài học, từng sang năm sẽ đậu đồng sinh hoặc tú tài cũng chơi, chừng trong vòng ba, bốn năm tới còn thể đậu cử nhân đấy..."
Đâu giống , bắt đầu muộn, gia cảnh bình thường, trong nhà danh sư dạy bảo, càng một kho sách quý.
Tống Anh lắc đầu: "Chưa chắc chỉ là vì tài học... Có lẽ là ghen ghét ca ca tuấn tú."
"..." Tống Tuân nheo mắt, "Lục Giai cũng kém mà."
"Vậy thì là vì nhân duyên của ?" Tống Anh hỏi tiếp. Tống Tuân cau mày, đột nhiên cảm thấy chuyện thể là thật.
Tuy bên cạnh Lục Giai mấy lấy lòng nhưng những đó cũng chỉ vì gia thế của Lục Giai nên mới , bình thường Lục Giai đều đơn độc một , còn quả thực khá nhiều bằng hữu , danh tiếng cũng xem như tệ...
nếu vì chuyện mà nhằm thì Lục Giai khỏi... lòng hẹp hòi quá mức.
"Mặc kệ ." Tống Anh cong môi , "Ca, nhất định đưa thứ cho phu tử đấy nhé! Ừm... Cứ như !
Huynh lấy nhiều một chút, chắc chắn các phu tử cũng mua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-427.html.]
Nếu thêm một phu tử tới mua thì sẽ thêm một lớp học sinh tới mua."
"Được." Tống Tuân thở dài, của đúng là đứa trẻ lanh lợi, "Nhiều lá cây như , nếu khi mặt trời xuống núi vẫn bán hết thì đừng bán nữa, về nhà sớm ."
Tống Anh gật đầu đồng ý.
Tống Tuân mang ba, bốn mươi chiếc lá, khi trở về thì lập tức tới tìm phu tử.
Phu tử vốn thích , lúc thấy tới tặng quà thì trong lòng càng vui vẻ.
Thẻ kẹp sách từ lá cây do Tống Anh quả thực , vô cùng độc đáo, nhất là bây giờ thu, sắp tới thời gian vạn vật điêu tàn, gân lá trông vô cùng hòa hợp với cảnh sắc.
Đã , lúc tặng quà, Tống Tuân còn trò mặt mấy phu tử khác, vị phu tử tiện độc chiếm hết, đành chia .
Đồ mà Tống Anh bán dễ gây chú ý, bên ngoài cũng ít học sinh ngang qua thấy, cảm thấy vô cùng thích nên mua một ít.
Vì , bao lâu , trong thư viện ít dùng thẻ kẹp sách do Tống Anh .
Tống Anh chậm rãi chờ đợi.
Đoán chừng khi tan học, lẽ nàng sẽ bán đắt hàng hơn.
Cùng lúc đó, Thúy Nhan Trai và Ý Quân Phường càng cạnh tranh khốc liệt hơn.
Hai nhà đều dầu gội Thanh Ti, Thúy Nhan Trai còn hai loại giá, trong đó một loại còn rẻ hơn Ý Quân Phường, Thúy Nhan Trai còn hứa hẹn sử dụng nguyên liệu kém hơn Ý Quân Phường, thế nên ít xem.
Đương nhiên chỉ là náo nhiệt hơn một chút thôi, rẻ như đương nhiên kiếm bao nhiêu tiền.
Thúy Nhan Trai cũng chỉ chèn ép Ý Quân Phường mà thôi, chờ Ý Quân Phường bán nổi dầu gội Thanh Ti nữa thì bọn họ đương nhiên cũng sẽ bán thứ rẻ rúng kiếm bao nhiêu tiền như dầu gội Thanh Ti nữa.