THẦN TIÊN HẠ PHÀM LÀM RUỘNG NUÔI YÊU QUÁI - Chương 424

Cập nhật lúc: 2025-07-12 16:05:48
Lượt xem: 50

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Tuân gì.

"Vậy gì?" Tống Tuân cũng ngốc, cố ý tới tìm chắc chắn là giúp giới thiệu thứ , chỉ là thật sự thiên phú ở phương diện , cần Tống Anh chỉ dạy.

"Tặng lá cây mà đưa cho và bằng hữu nhất của . Hôm nay lúc sách dùng nó, thỉnh thoảng lấy ngắm nghía một lát. Nếu hỏi..."

Tống Anh còn xong thấy đằng xa ít tới, chằm chằm Tống Tuân và nàng.

"Ca, những đằng là đồng môn của ?" Tống Anh đưa mắt hiệu.

Dứt lời, nàng đưa tay thả màn che vén lên xuống.

Tống Tuân đang định mặt của bây giờ trông khá hơn nhiều, chỉ còn vết sẹo xí mà màu sắc của phần da non mới mọc cũng quá gây chú ý, thế nên cần đội mũ rèm nữa.

nghĩ kỹ , e thẹn, nhiều như tới đây khó tránh ngại ngùng, che cũng .

Tống Tuân đầu , ngạc nhiên.

Sao nhiều tới đây như chứ?

Sắc mặt Lãnh Đại lang căng thẳng, còn Lục Giai vẫn giữ dáng vẻ ngạo nghễ đến mặt hai , nhưng để khác mở miệng .

"Trước đây từng ăn đồ ăn mà Tống gia gửi cho Tống mấy nên... đặc biệt tới cảm tạ một phen." Có .

Lãnh Đại lang hừ lạnh một tiếng.

Tống Tuân cũng ngốc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-424.html.]

Cần nhiều cùng tới đây như ? Hơn nữa, tất cả những đều từng ăn mấy món đó.

"Trước đây luôn Tống nhắc tới , trăm bằng một thấy nên tiểu cũng mặt dày tới đây. Tống ngại chứ?" Lục Giai xong, mỉm Tống Anh tiếp: "Hình như Tống gia mang theo ít thứ nhỉ? Chẳng lẽ bày sạp buôn bán bên ngoài thư viện của bọn ?"

Nụ của mang theo mấy phần khinh miệt, dường như sớm đoán việc Tống Anh tham tiền.

Tống Anh cũng tức giận, sách thường cao ngạo, nhiều cảm thấy tiền bạc đầy mùi tiền, nổi.

Giọng điệu của khá quái gở, chắc chắn quan hệ với ca ca nhà nàng.

Tống Anh quan sát kỹ càng, bộ quần áo mà mặc từ loại gấm bình thường, mặt thêu hoa văn phức tạp, bên hông đeo ngọc bội, tay cầm quạt, quạt còn treo tua rua đính ngọc. Thiếu gia nhà giàu?

Vậy... hẳn là thiếu tiền.

"Vị công tử đúng là thông minh tuyệt đỉnh. Trong nhà khó khăn nên tới bán vài thứ để sống qua ngày." Tống Anh thoải mái thừa nhận, "Ca, chắc hẳn mấy vị đều là bằng hữu của đúng ? Vậy... Vậy tiền lấy, tặng cho mỗi một cái nhé."

Tống Anh xong, đôi tay mảnh khảnh lấy vài chiếc lá cây từ trong sọt : "Các vị đừng chê, đây là do và các trưởng bối trong thôn cùng . Chọn những chiếc lá nhất trong mùa thu, mang xử lý qua nhiều bước phức tạp mới thể tạo thẻ kẹp sách từ lá cây bền như thế . Các vị công tử đều là sách, ngày thường dùng tới cái , chỉ là chút tấm lòng thôi..."

Nói xong, Tống Anh lượt phát cho từng , lúc phát đến vị thiếu gia tiền thì ngừng : "Ta và ca ca sinh cùng tháng, cho nên..."

Gọi Tống gia gì chứ? Phải thành thật gọi là Tống cô nương, còn thì gọi là tỷ tỷ!

Mặt mũi Lục Giai cứng đờ: "Ta cần, còn mấy cái thẻ kẹp sách bằng ngọc, vẫn dùng ."

Những khác lúng túng .

"Phải , vị công tử bình thường." Tống Anh thu tay , đó Tống Tuân: "Ca, thẻ kẹp sách mà vị công tử dùng từ ngọc, chắc hẳn thường ngày khi ăn cơm đều dùng đũa vàng chén ngọc nhỉ?

Không ngờ ca ca đồng môn lợi hại như !"

Loading...