THẦN TIÊN HẠ PHÀM LÀM RUỘNG NUÔI YÊU QUÁI - Chương 418

Cập nhật lúc: 2025-07-12 09:21:49
Lượt xem: 72

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nói tới đây, Tống Anh đổi giọng: "Các ngươi cũng thể ngày ngày chỉ cắm mặt sách vở. Ngày mai bài tập xong sớm một chút lên núi nhặt lá cây ."

"..." Hoắc Lâm cảm thấy nương nó lật mặt nhanh.

Một khắc cần hoa, giờ khắc lá cây. Thật nhiều ý tưởng.

nó vẫn trở về núi nên vui vẻ gật đầu.

Ngày hôm , ba đứa trẻ thuật lời Tống Anh dặn dò với các bạn nhỏ, khi xong, các bạn nhỏ đều vô cùng hào hứng.

Cứ hai cân hoa sẽ trả 1 văn tiền, thể kiếm tiền!

Tống Anh loại hoa búp, cần hoa nở quá lớn nên hái hai cân hoa cũng tốn sức.

Để tránh việc bọn trẻ đam mê kiếm tiền mà bỏ bê việc học, Tống Anh cũng rõ hàng ngày chỉ mua của mỗi tối đa bốn cân hoa tươi, mua nhiều hơn.

Chính vì , mỗi đứa trẻ chỉ thể kiếm từ Tống Anh nhiều nhất 2 văn tiền một ngày.

đối với bọn trẻ thì 2 văn tiền đủ để mua hai miếng bánh ngọt thơm ngon, thế nên bọn chúng đều vui mừng khôn xiết.

Sau khi tan học, đứa nào đứa nấy đều vội vàng chạy lên núi.

Trẻ con sống ở chân núi quen thuộc với ngọn núi , chỗ nào thể , chỗ nào . Hơn nữa trong núi cũng lớn trông chừng, sẽ chuyện gì xảy .

Hiện giờ, bộ thôn Hạnh Hoa tổng cộng năm mươi lăm đứa trẻ học.

Gấp mấy những thôn khác.

Nhiều trẻ con như , Tống Anh thiếu hoa để dùng.

Hoa hái về mang phơi ánh mặt trời nhân lúc trời nắng đưa phòng ấm để hong khô.

Đám Hoắc Lâm theo yêu cầu của Tống Anh, hái ít lá cây mang về.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-418.html.]

Tống Anh lựa chọn những chiếc lá dày dặn, đường gân rõ ràng trong đó cầm kéo tới chỗ Đại Bạch, cắt ít lông lừa để mấy cái bàn chải mềm.

Số lá cây dùng để thẻ kẹp sách hình chiếc lá.

Nàng xút, thẻ kẹp sách đơn giản.

Cho lá cuối hè hoặc lá mùa thu nồi đất nấu sôi lên, cho thêm ít kiềm nồi, bao lâu , lá cây sẽ chuyển sang màu đen.

Đến lúc , vớt chúng đặt lên bàn đá mài nhẵn, dùng bàn chải nhỏ nhẹ nhàng chải.

"Nương! Chiếc lá của con... đổi ! Lộ gân lá !" Hoắc Lâm vô cùng kích động, nó nhẹ nhàng chải một cái, thịt lá bong , đó lộ phần gân lá.

Tống Anh nó bằng ánh mắt phức tạp.

Đều là thực vật, tra tấn . Có nàng sai ?

"Chiếc lá của cũng đổi ! Chiếc lá giống như biến thành mạng nhện, trông thật mắt!" Tống Đạt cũng cực kỳ thích, quá thú vị!

Trước đây từng thấy vài cách xử lý lá cây, nhưng khi lá cây thành như thì chạm nát, còn chiếc lá trong tay khác, đặc biệt tính bền dẻo!

"Sau khi chải sạch phần thịt lá thì dùng nước tro bếp rửa cho sạch, đó dùng chỉ buộc cuống lá để treo lên phơi, lát nữa lá khô thì thể chọn màu sắc yêu thích tô lên đó." Tống Anh .

Mắt của ba đứa trẻ đều tỏa sáng.

Sau khi xử lý xong lá cây thì ăn cơm, đến lúc ăn xong thì lá cây ráo, bọn họ bắt đầu tô màu.

Hoắc Lâm thích màu sắc của lá cây nên vẫn chọn màu lục, Tống Đạt và Tống Võ, một tô màu đỏ, một tô màu vàng, đều trông nhưng cả lấm lem.

"Được , kẹp cuốn sách cũ để đó ." Tống Anh .

Chờ đến khi nước khô hết và chiếc lá định hình thì thẻ kẹp sách từ lá cây thành.

Chỉ tiếc ở đây cách ép dẻo nên thẻ kẹp sách từ lá cây quá bền, nhưng khi nấu với nước kiềm, lá cây thêm tính bền dẻo, là lá già nên sẽ đến mức chạm rách.

Tống Anh thấy ba đứa nhỏ gần đây biểu hiện tệ nên tặng cho chúng thứ xem như khen thưởng.

Loading...