Tống Mãn Sơn rùng , trong lòng càng nghiêm túc hơn.
Trước đây quyết định theo Tống Anh ăn ít nhiều cũng phần quá xúc động, cộng thêm việc thuận tiện chiếu cố các , hơn nữa, thật cũng một việc giấu Tống Anh.
Hắn chỉ tạm xin nghỉ chức áp quan , nhờ quan hệ với cấp nên xin tìm cho ba tháng, nếu ba tháng bên ăn thì vẫn thể về việc, vẫn giữ tiền lương như cũ, hề ảnh hưởng chút nào...
bây giờ chất nữ phó thác như thế, Tống Mãn Sơn đột nhiên cảm thấy bản vô cùng khốn nạn.
Sao nàng thể kế hoạch dự phòng chứ?
Nhìn Nhị Nha , tiểu cô nương đơn thuần bao nhiêu, nghĩ cách kiếm tiền thì nghĩ đến đầu tiên, nhưng thì , mà còn tận tâm tận lực...
Nghĩ như thế, Tống Mãn Sơn vốn trọng nghĩa khí vô cùng áy náy trong lòng.
Trằn trọc suốt một buổi tối, cuối cùng một phong thư gửi đến huyện Lễ.
Hắn về.
Ăn trong chén trong nồi* thì , nếu Nhị Nha , nàng sẽ lạnh lòng đến mức nào chứ?
*Ám chỉ tham lam, hài lòng với những gì , luôn thêm và đủ.
Đương nhiên, Tống Mãn Sơn Tống Anh cũng rõ tình hình công việc của , thậm chí còn mơ hồ đoán tính toán của ! Vì chứ? Bởi vì Tiểu Diêu thị.
Lúc nàng đến Tống gia, Tiểu Diêu thị từng khuyên nàng mấy , sợ nàng gây áp lực kiếm tiền quá lớn cho Tứ thúc.
Nàng luôn cảm thấy Tiểu Diêu thị hề lo lắng rằng Tứ thúc sẽ ăn lỗ vốn, chuyện bình thường. Cho dù tình cảm của hai phu thê đến thì liên quan đến nhiều tiền bạc như cũng nên lo lắng mấy phần mới ...
Trừ phi ngay cả khi ăn lỗ vốn, Tứ thúc vẫn thể tìm cách kiếm tiền bù ngay lập tức, nếu thì thê tử sẽ thể nào bình tĩnh như . kí.ch th.ích Nghĩ như thì còn gì rõ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-398.html.]
Tống Anh thậm chí hề cảm thấy bất ngờ, dù đây cũng là tác phong của Tống Mãn Sơn!
Tống Anh cũng tức giận vì chuyện , chỉ cần Tống Mãn Sơn thể việc nàng dặn dò thì thế nào cũng . Nếu , nàng thể thuê một chưởng quầy khác, cùng lắm thì đích đến thành Dung giám sát, vấn đề gì lớn.
may mà Tứ thúc thật sự bản lĩnh, sổ sách cũng sai sót gì, nên Tống Anh mới mở một mắt, nhắm một mắt. Trước mắt đưa công thức cho Tứ thúc, nàng cần thật xa để chuyển hàng tới thành Dung nữa.
Có điều, nàng cũng định bỏ mặc chuyện ăn bên huyện Lễ.
Nàng còn quan hệ hợp tác với Ý Quân Phường, cho dù chỉ là gửi bán nhưng kiếm chút nào thì chút .
còn chờ thêm một thời gian nữa, dù thì bên thành Dung bán , bao lâu nữa, huyện Lễ cũng sẽ ưu điểm của xà phòng. Đến lúc đó, nàng thêm mẻ khác, chắc chắn thể bán hết sạch nhanh.
Tuy rằng tạm thời hàng nhưng Tống Anh vẫn gặp Hoa chưởng quầy.
Thế nhưng ngờ đến chuyện thấy Tống Hiển và Bùi thị mua vải vóc ở cửa tiệm đối diện Ý Quân Phường.
Hắn săn sóc cho thê tử bụng to, dáng vẻ thâm tình đó khiến tiểu cô nương ngang qua thấy cũng nhịn mà cảm thán một tiếng.
"Muội tử đang hâm mộ phụ nhân ?" Hoa chưởng quầy mỉm , "Ta cảm thấy chuyện thể chỉ bề ngoài.
Không giấu gì ngươi, lúc nãy hai phu thê đó còn tới cửa tiệm của đấy."
Tống Anh sửng sốt: "Không nữ nhân đang mang thai thể dùng son phấn ?"
" . Tiểu ca tới đây mua phấn mặt mới nhất, cảm thấy như cho sức khỏe nên giới thiệu cho loại hiệu quả lắm nhưng thai phụ cũng thể
dùng . Không ngờ tiểu ca nhi để tâm, cảm thấy thoa chút phấn lên mặt thì ảnh hưởng gì .Từ đó thể thấy đây là cẩu thả." Hoa chưởng quầy thuật .
Sản phẩm của Ý Quân Phường bọn họ chắc chắn độc, son phấn cũng hại cho thai phụ.
Tuy nhiên, mỗi một thể chất khác , dù son phấn cũng chút hương liệu, đương nhiên dùng sẽ hơn.