Chi phí xà phòng cao, vôi và đất kiềm tự nhiên đều khó kiếm, chỉ cần 10 văn tiền là thể mua mấy cân.
Tốn kém nhất là mỡ heo.
Sau nhiều thí nghiệm, tăng dần lượng nước từng chút một, nàng tìm công thức hảo nhất, một cân mỡ heo thể hai cân xà phòng, tức là bảy bánh xà phòng thành phẩm.
Một bánh xà phòng bán với giá 20 văn, khi trừ tiền mua một cân mỡ heo và xút tinh luyện, nàng thể kiếm 100 văn.
Đây còn là lợi nhuận kếch xù ?
Nếu xuất hiện lượng xà phòng nhiều hơn thị trường thì giá cả thể giảm xuống một chút.
Tống Anh định ở thành Dung ba ngày để xem tình hình buôn bán thế nào.
Ngày đầu tiên, nhiều vì tin tưởng Tiên Sắc Phường nên cũng tiện thể mua thêm một bánh xà phòng về dùng thử, nhưng sang hôm , tình hình buôn bán của cửa hàng tăng mạnh.
Trong tám trăm bánh xà phòng của mẻ đầu tiên, Tống Anh giữ hai mươi bánh, Tống Mãn Sơn giữ hai trăm bánh để gửi đến những nhà phú quý trong thành Dung, cứ một nhà gửi hai bánh để dùng thử, cho dù cuối cùng chỉ một nhà tới mua thì vẫn kiếm ít.
Trong lòng Tống Mãn Sơn, những phú quý đều là chủ tử hàng trăm hầu hạ, nhà giàu như , chi tiêu hàng ngày lớn, hơn nữa bọn họ để bụng thứ giá 20 văn tiền, nếu thật sự cảm thấy dùng thì một thể mua tới hàng trăm bánh.
Tống Anh giữ hai mươi bánh xà phòng để quà tặng. Nếu nhận thúc phụ thì theo nguyên tắc đưa chút lễ vật qua, nhưng thứ quý giá quá thì nàng nỡ đưa, thứ rẻ quá thể đưa.
Tính xà phòng là thứ nhất, khi đưa qua, chừng còn thể thêm một mối ăn.
Ngoại trừ xà phòng, Tống Anh tùy tiện mua chút bánh ngọt, dựa theo tập quán của nông dân, nàng mua thêm ít thịt khô, gà, vịt nhờ đưa đến cổng nhỏ của Hoắc phủ.
Lúc , Hoắc Triệu Uyên cũng đang nghĩ đến chuyện tặng lễ.
Trong lòng thậm chí còn thấy hối hận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-396.html.]
Vốn chỉ là một thúc phụ giả mà mở miệng đòi lễ vật, vẻ tham lam, nhưng cũng tò mò, Tống Anh tặng lễ thật .
Cũng bảo thủ vệ mấy ngày nay chú ý một chút.
Đến ngày Tết hôm nay, bên quả thực đưa lễ vật lên. Hai con gà mái và hai con vịt béo, sáu cân thịt khô, một rổ trứng gà, hai sọt củ cải và trái cây, còn là thứ kỳ lạ gì đó tên.
"Đây là thứ gì?" Hoắc Triệu Uyên chỉ nó, hỏi.
Thuộc hạ một chút đáp: "Người đến tặng đồ cái gọi là xà phòng, thể dùng để tắm rửa và giặt quần áo."
Hoắc Triệu Uyên thì nhíu mày, nhớ tới món mì lạnh mà Tống Anh tự chế .
Mở xem thử, vẻ ngoài thật sự khá kỳ quái, nhưng mùi hương nhạt. Hoắc Triệu Uyên thoáng qua: "Gần đây trong thành mới xuất hiện thứ ?"
"Chuyện ... tiểu nhân cũng ." Người bên trả lời đúng sự thật.
Thành Dung lớn như , ai mà thứ bán ở cửa hàng nào chứ?
"Đi hỏi thăm thử ." Hoắc Triệu Uyên luôn cảm thấy thứ thể do Tống Anh .
Nếu thật sự nàng ăn, chiếu cố mấy phần cũng là chuyện nên .
Người bên lập tức hỏi thăm, may mà Tiên Sắc Phường cũng tiếng tăm. Hiện giờ cửa hàng khai trương hơn một tháng, là chỗ duy nhất trong thành bán dầu gội Thanh Ti nên dễ hỏi thăm .
Biết chưởng quầy của cửa hàng đó cũng mang họ Tống, trong lòng Hoắc Triệu Uyên sáng tỏ, chắc hẳn đây chính là vị Tứ thúc mà lúc Tống Anh đưa bạc cho.
Tiên Sắc Phường khả năng là sản nghiệp của bản Tống Anh.
Chỉ là cái tên dung tục.