THẦN TIÊN HẠ PHÀM LÀM RUỘNG NUÔI YÊU QUÁI - Chương 386

Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:22:09
Lượt xem: 69

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe Tiểu Thanh , Tống Anh cũng an tâm hơn. Để tránh việc ếch tinh đường quá vất vả, Tống Anh hậu viện một chuyến, bắt vài con giun trong đống cỏ khô, mang theo vài cái bánh bột ngô và thịt khô lương thực ăn dọc đường đưa cho ếch tinh.

Ếch tinh ngửi thấy mùi giun và thịt khô, tinh thần lập tức phấn chấn hẳn lên, ý chí chiến đấu càng thêm mãnh liệt.

Quả nhiên là vẫn thích việc!

việc thì mới nhiều đồ ngon để ăn!

Bạc để mua thuốc đều giao cho Tống Anh, nàng cũng đưa hết cho ếch tinh. Màn đêm buông xuống, bộ Tống gia ai ngủ .

Chỉ Tống Anh vô lo vô nghĩ, tranh thủ nghỉ ngơi một đêm, nhưng sáng sớm hôm , Tống Đạt chạy tới. Lần , vẻ mặt của vô cùng giận dữ.

"Nhị tỷ, đại ca dẫn theo Bùi thị bỏ trốn ." Tống Đạt .

Tống Anh sững sờ: "Chạy? Hắn là một sống sờ sờ, thì thôi, chuyện gì ghê gớm ?"

"Tỷ , đại ca mà lấy chìa khóa rương của gia gia, trộm mất linh chi và hai mươi lượng bạc." Tống Đạt tức giận, "Lúc nửa đêm hôm qua, còn há mồm đòi ăn cơm, kết quả là nương vui, rằng c.h.ế.t đói. Sau nửa đêm thì yên lặng, nương còn nghĩ rằng cho nhịn ăn vài bữa mà hối cải thì cũng … Ai ngờ mới sáng sớm Tam thúc gia gia trộm… Đại ca cũng thấy ."

"A bà ? Chẳng lẽ căn phòng để cái rương chỉ một lão gia tử thôi ?" Tống Anh hỏi.

"A bà gia gia bệnh nên dời sang phòng bên cạnh nghỉ ngơi." Tống Đạt : "Tam thúc trông coi a gia đến nửa đêm, đó thì về nhà nghỉ ngơi. Ai sáng sớm xảy chuyện như ."

Giờ đây, Tống Đạt bỗng cảm thấy nhà trúng tà .

Tại Đại ca trở về, trong nhà xảy nhiều chuyện phiền toái như ?

"Tam thúc vẫn chứ?" Sợ là Tam thúc chịu nổi quá nhiều đả kích.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-386.html.]

"Khóc đến đỏ mắt , Tam thẩm cũng mắng đại ca, nhưng dám lớn chuyện, nương … Hiện giờ nương đang giường, mới sờ trán của nương, hình như sốt ."

Tống Đạt vô cùng lo lắng.

Đêm hôm qua chạy lên huyện thành một chuyến, gió lạnh thổi , hôm nay chịu đả kích lớn, khó tránh sẽ đổ bệnh.

Tống Anh xoa xoa trán.

Gia gia bệnh, chuyện lớn như , chắc chắn báo cho những khác .

Vậy nên hôm nay vẫn nhờ đến thành Dung, huyện thành và bến tàu một chuyến để đưa tin, tối qua ếch tinh gấp, để tiết kiệm thời gian, nàng nhờ việc .

Tống Anh còn cách nào, đến Tống gia, thấy vẻ mặt tuyệt vọng của Tam thúc và Tam thẩm, nàng chỉ thể : "Tam thúc, Tam thẩm, mất thì cũng mất , đợi gia gia tỉnh tính tiếp."

"Linh chi là gia gia ngươi để dành cho Hoắc Lâm, ngay cả thứ cũng giữ , đợi gia ngươi gia tỉnh , chẳng sẽ trách vô dụng !" Tống lão tam tự tát một cái.

Đêm qua đáng lẽ nên về phòng nghỉ ngơi!

"Tam thúc, đồ vật quan trọng bằng con , thúc xem bây giờ Đại bá nương cũng đổ bệnh , nếu và Tam thẩm cũng suy sụp thì nhà càng tiêu nhiều tiền hơn, hiện tại vẫn nên đồng tâm hiệp lực vượt qua cửa ải khó khăn ." Tống Anh .

Tống lão tam lau nước mắt: "Việc do Đại ca ngươi , chúng cũng dám truyền ngoài, sợ gia gia sẽ càng tức giận hơn, ông cụ coi trọng thể diện, chịu nổi sự nhục nhã đó."

"Nên như , chuyện trong nhà thể truyền ngoài." Tống Anh cũng đồng ý.

Nếu để khác , tuy rằng Tống Hiển sẽ mang tiếng , nhưng Tống gia cũng khó tránh khỏi việc đời chỉ trỏ một phen, cứ đợi trong nhà khỏe hơn tính tiếp.

Tống Anh khuyên nhủ vài câu cùng Tiêu thị một bữa sáng đơn giản, cho già trẻ lớn bé trong nhà ăn một bữa.

Còn tới buổi trưa, quả nhiên ếch tinh trở về, mang theo một gói thuốc.

Loading...