Tiêu thị trực tiếp nhảy dựng lên, vội vàng nắm lấy tay khuê nữ như thể khuê nữ của trở thành một tú nương tài ba.
Tiêu thị xót xa sờ những vết chai sạn tay khuê nữ, ngừng chậc chậc: "Tam Nha ... nếu chăm sóc thì đây?"
"Tam Nha bắt đầu muộn, nếu trở thành tú nương giỏi, trong vòng vài năm ngắn ngủi chắc chắn là điều thể, nhưng nếu cố gắng học hỏi, dựa việc bán đồ thêu để nuôi sống gia đình cũng khó." Tống Anh .
đến những món đồ thêu trị giá ngàn lượng bạc, giờ đây Tiêu thị còn cảm thấy việc nuôi sống gia đình là đủ?
Nhị Nha từng va chạm với thế giới bên ngoài, nàng còn thể dối để dỗ dành ?
Đây là đầu tiên Tiêu thị cảm thấy lãng phí khuê nữ nhà .
Tống gia các nàng những cô nương thêu thùa, nếu để Tam Nha theo học từ mấy năm , chừng bây giờ dáng , thêm vài năm nữa, cho dù thành đại sư, nhưng kiếm mười lượng trăm lượng chắc cũng thành vấn đề nhỉ? Vẻ mặt Tiêu thị rối rắm, hối hận vô cùng.
"Nhị Nha, giao Tam Nha cho ngươi, nhất định dạy dỗ cẩn thận..." Tiêu thị trịnh trọng.
"Vậy cũng cần Tam thẩm phối hợp mới ." Tống Anh gật đầu: "Là một tú tương thì dáng vẻ của tú nương, ngoài đôi tay thì còn xem dáng dấp, xem khí chất, Tam thẩm thấy tú nương nào đen thùi lùi ? E là khác cũng thấy đáng tin, đương nhiên sẽ mua đồ thêu của tam . Vậy nên, nếu Tam Nha học thêu thùa
thật , hết Tam thẩm đổi bản một chút."
"Ta ?" Liên quan gì đến bà , bà học ! "Trước hết, Tam Nha cần quần áo mới, dây buộc tóc chỉnh tề."
Tống Anh thẳng thắn : "Tú nương đều sống nhàn nhã, y phục rách rưới Tam Nha sẽ khiến chê, bản nàng cũng sẽ mất tự tin, học hành tự nhiên cũng ảnh hưởng."
"Sao cầu kỳ thế? Y phục chỉ cần che cơ thể là ..." Tiêu thị hiểu.
"Tam thẩm , nếu thẩm mặc y phục mới đẽ thì công việc nặng nhọc ?" Tống Anh hỏi.
"Đương nhiên là , lỡ rách thì ?" Tiêu thị vội vàng đáp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-367.html.]
Tống Anh khẽ: "Vậy thì đúng , khi mặc quần áo mới , tự nhiên sẽ suy nghĩ xem hành vi của phù hợp với bộ quần áo đó . Để bản phù hợp, phong thái tự nhiên sẽ trở nên thanh lịch hơn vài phần." Tiêu thị ngẫm , thấy cũng lý.
Như hồi bà mới lấy chồng, bà một bộ quần áo mới chỉ mặc dịp Tết.
Sau khi mặc bộ quần áo đó , việc nặng nhọc trong nhà đều , thậm chí còn cảm thấy giống như phu nhân nhà giàu, sắc mặt cũng hơn, lúc đó phu quân còn khen bà dịu dàng hơn nhiều.
mà may y phục mới cho Tam Nha... Tiêu thị vô thức nắm chặt túi tiền.
Nghèo quá!
Vừa mới kiếm chút bạc, bà tiêu hết chỉ trong hai tháng!
"Được , cho nó một bộ." Tiêu thị gần như nghiến răng mà .
Tống Anh mỉm : "Tam thẩm thật bụng, những năm qua, vì Tam thúc và hài tử trong nhà mà cực khổ nhiều , bây giờ cũng dễ dàng gì… Nếu là thẩm, sẽ mua năm sáu bộ quần áo mới để thưởng cho ." Tiêu thị lườm nàng một cái.
"Người còn tưởng nhà ngươi mở tiệm vải đấy!" Tiêu thị trừng mắt nàng.
Làm cho Tam Nha còn đủ, còn mua cho ?!
Bà điên mới thể tiêu nhiều tiền như thế! Tống Anh gượng.
Người keo kiệt thế quả nhiên dễ lừa, nhưng thể giúp cho cảnh của Tam Nha hơn chút nào thì chút đó, thể ăn một mà mập ngay .
Đêm đó, Tam Nha ở nhà nàng.
Tống Anh kiểm tra chút kỹ năng cơ bản của Tam Nha.